Theo sau Trắc Từ đi vào Hàn Băng động, Vân Ngạo Phong cũng không cảm thấy lạnh run như lần đầu bước vào.
Lần này, Trắc Từ dẫn hắn vào đến một chỗ rất rộng. Bốn phía là bốn bức tường băng trắng trong toả hàn khí, ngay chính giữa là một khối băng ngàn năm, bên trên nằm một người.
Người này sắc mặt trắng bệch, màu môi tái nhợt. Đầu tóc từ lâu đã biến bạc, nhưng cũng không vì thế mà làm giảm độ tuấn mỹ của y.
Bên ngoài, xung quanh Hàn Băng động được Trắc Từ bày ra mười lớp kết giới, và năm trận pháp ngăn cách.
Hôm nay nhận được truyền âm của sư phụ, Vân Ngạo Phong cũng không nhiều lời, trực tiếp theo như sư phụ nói mà đi đến đây.
Không khí mang theo hơi lạnh, hít vào làm khô cổ họng. Hắn khẽ nuốt yết hầu, mặt vô biểu tình nghe Trắc Từ độc thoại một khắc đồng hồ. Trong quá trình sư phụ nói, Vân Ngạo Phong cũng chỉ chăm chú lắng nghe, thực sự kiên nhẫn lạ thường.
Nghe Trắc Từ vừa nói xong liền muốn quỳ xuống trước mặt hắn. Bậc làm sư lại quỳ gối dưới chân đồ nhi, quả thật là trái với luân thường đạo lý. Vì vậy, hắn kịp thời đỡ lấy khuỷu tay của sư phụ, trong lòng đã âm thầm hiểu rõ ý của đối phương.
Chính là trước kia hai người từng làm ra một cái giao dịch.
Luyện cấm đan? Hắn không ngại. Nhưng chỉ xem linh lực của hắn có đủ hay không.
Trắc Từ là muốn Vân Ngạo Phong luyện chế Hồi Sinh đan. Hắn biết sư phụ muốn hồi sinh cho người nào, hắn cũng biết đây là cấm kỵ, trái với đạo lý. Nghịch thiên dược phẩm, không được lưu hành ở tu chân giới.
Nhưng hắn đã làm giao dịch, Trắc Từ cũng coi như đã hoàn thành xong một bên giao dịch điều kiện. Chỉ còn hắn, bây giờ đã đến lúc thực hiện rồi.
Hắn không sợ rước họa vào thân, vả lại, trạch nhật bất như chàng nhật. Đã nhận của người ta, thì nên báo đáp lại. Cũng giống như dám nói dám làm, dám làm dám chịu.
Không vòng vo nhiều, Vân Ngạo Phong liền đã ngồi khoanh chân dưới nền băng cứng cáp, lạnh buốt. Bắt đầu dựa trên sách hướng dẫn, bốc vật liệu để vào trong lò luyện đan, sơ chế bước đầu, sau đó mới vận dụng linh lực từ từ chế đan.
Muốn luyện ra một viên Hồi Sinh đan không phải chuyện dễ dàng gì. Ít nhất, cần năm đến bảy ngày bảy đêm, thuốc mới có thể thành hình. Đặc biệt là, người có thể chất Âm Dương mới có thể đem nó kết thành hình được.
Trong quá trình luyện đan, phải sử dụng linh lực đều đặn, không được thiếu hụt. Người khác cũng không thể quấy rầy, chỉ cần sơ xẩy một chút, thì không riêng gì công sức đổ sông đổ biển, mà còn ảnh hưởng đến người luyện đan.
Trắc Từ ngồi khoanh chân ở phía sau Vân Ngạo Phong, truyền linh lực cho hắn. Mặc dù tâm tình có kích động cùng hồi hộp, tuy vậy Trắc Từ vẫn là cố gắng bình ổn tinh thần, tránh cho việc không hay xảy ra.
Bên ngoài bố trí trận pháp và kết giới dày đặc, cho dù không có người hộ pháp, cũng không sợ người ngoài nhìn thấu dị thường bên trong.
Qua đi hai ngày, linh lực cũng không tiêu hao quá lớn. Thuốc trong lò luyện đan đã có dấu hiệu kết hình.
Bốn ngày qua đi, Vân Ngạo Phong bắt đầu cảm thấy toàn thân dần mất đi khí lực. Nhưng thuốc cũng đã hình thành được hơn một nửa.
Lại qua thêm một ngày một đêm nữa, rốt cuộc bên trong lò luyện đan đã xuất hiện một viên cấm dược mang theo nhiệt khí nhàn nhạt. Kích thước của Hồi Sinh đan rất nhỏ, màu sắc cũng chỉ thuần túy là đỏ thẫm, thập phần chói mắt.
Ngay khi cấm dược bên trong dần dần điểm hiện ra sắc thẫm đỏ. Thì phía trên sơn động cũng