Ba ngày sau...
Thanh Nguyệt phong...
Thanh Nguyệt phong, chủ phong chính là Trắc Từ. Trong phong đất rộng cảnh đẹp, nhưng đệ tử chỉ có vỏn vẹn ba bốn người, ba nam một nữ.
Ngày thường, Thanh Nguyệt phong yên tĩnh hoang sơ. Biết bao nhiêu viện nhỏ bỏ hoang, không có người ở.
Trắc Từ xưa nay rất kén chọn đệ tử, bản thân lại xa lánh bụi trần. Những người được vào Thanh Nguyệt phong, bây giờ đều trở thành anh tài kiệt xuất.
Đại đệ tử không ai khác chính là Khai Tri, cũng chính là gương mặt ưu tú thứ hai trong cả phái, chỉ đứng sau Phượng Tử một bậc.
Thanh Nguyệt phong không lập nội quy, có thể nói, người nào được Trắc Từ nhìn trúng, bảy phần là phúc, ba phần là họa.
Phúc, sau này chắc chắn có cơ hội đứng trên đỉnh nhân sinh, trên vạn người, dưới một người. Tuy nhiên, những ngày đầu nhập phong cực khổ tột cùng.
Hoạ, cũng không hẳn là họa. Nếu qua bảy ngày sau khi nhập phong, Trắc Từ không một chút chỉ bảo, dạy dỗ. Thì cũng rất đơn giản, người đó coi như phải tự mình bước đi trên con đường tu hành, đương nhiên là bằng chính sự nỗ lực và cố gắng của bản thân để đạt được thành quả.
Tóm lại, nếu ngươi có thể khơi dậy hứng thú của Trắc Từ, thì khả năng cao ngươi sẽ trở thành hương vị mới trong bữa ăn hàng ngày của hắn, hắn sẽ điên cuồng thưởng thức hương vị mới đó.
Còn nếu ngươi không đủ thú vị, liền chuẩn bị tinh thần làm tạp dịch đi.
Trắc Từ không khác biệt nhiều so với một con quỷ súc, tính khí thất thường. Vui đột xuất, tức giận đột ngột! Cảm xúc thay đổi chỉ sau một giây ngắn ngủi.
Suy nghĩ của Trắc Từ không có ai có thể đoán ra. Nguyên lai hắn trở thành một con người như vậy, xác thực cũng có lý do riêng.
Mà chuyện này không phải là bí mật gì, trên dưới môn hạ sư huynh sư đệ, tất cả đều biết rõ, Trắc Từ > Quân Diễn Chi > Trắc (Quân) phong chủ, người này thích nam nhân.
Trắc Từ vốn dĩ tên là Quân Diễn Chi, trước kia, khi ái nhân của hắn chưa chết, đã dùng cái tên Trắc Từ này.
Hai tên nam nhân yêu nhau, một thời gian về trước còn có người kỳ thị, nói chuyện tình cảm như vậy thật sự dơ bẩn. Thậm chí, những người ghê tởm nam nam luyến ái còn cao giọng rêu rao, đồn thổi khắp nơi, nói cho cả thiên hạ này biết, tình cảm giữa Quân phong chủ và Trắc phong chủ của đại phái tu tiên là thuộc loại nào.
Lúc đó, người người nghe xong liền thi nhau bêu xấu, danh môn chính phái không ngờ lại là chỗ chứa chấp những hạng người như vậy ư?!
Thật đáng kinh tởm!!
Có một lần, Quân Diễn Chi và Trắc Từ cùng nhau xuống núi trừ tuý. Nào ngờ, trên đường lớn tấp nập người, vậy mà giữa thanh thiên bạch nhật có kẻ dám động thủ giết người.
Đối tượng họ nhắm đến, không ai ngoài Quân Diễn Chi. Lúc đó, là Trắc Từ đã đứng ra đỡ cho Quân Diễn Chi một nhát phi tiêu.
Vốn chỉ xẹt qua một chút, rách một ít da, máu chảy cũng không nhiều, căn bản chỉ là một vết thương ngoài da, không đáng lo ngại.
Nhưng không nghĩ đến, trong phi tiêu hôm đó có kịch độc. Mà sau mười ngày độc tính mới phát tác, cứu chữa đã không còn kịp nữa.
Thứ độc kia không màu không mùi không vị, bất luận có là thần thánh cũng chưa chắc nhận ra.
Độc tính của nó đã chảy khắp tứ chi bách hài, ngấm cả vào lục phủ ngũ tạng mới phát tác. Một khi đã phát tác liền chớp nhoáng cướp đi một mạng người, một tia hy vọng cứu sống cũng không có.
Quân Diễn Chi và Trắc Từ tuy là hai chủ phong, công việc nhiều vô kể. Nhưng hai người họ lúc nào cũng như hình với bóng.
Thử hỏi xem, nếu một con người đang sống sờ sờ, đột nhiên bị cắt mất cái bóng, chuyện gì sẽ xảy ra? Tất nhiên, người đó sẽ không