Nam tử gật gật đầu, hắn cũng không cho rằng đêm nay thần trộm sẽ đến, dù sao giờ phút này đã qua giờ Sửu ( 1 đến 3 giờ sáng), thời gian thần trộm gây án phần lớn đều là ở giờ Tý ( 23 giờ đêm đến 1 giờ sáng)
Đi vào phòng bố trí sẵn, nam tử chuẩn bị tối nay sẽ ở nơi này, dù sao trong nhà cũng không có gì làm, ngẫu nhiên đi một chuyến cũng thực không sai.
Hàn Vận bởi vì hôm nay từ Bích Nguyệt Các về trễ nên qua giờ Tý mới đi gây án.
Lúc này Hàn Vận đã đổi xong một thân y phục dạ hành, đang chuẩn bị " đi làm ". Mục tiêu lần này là cửa hàng đồ cổ Đông Xương phố Đông, nghe nói nơi đó mỗi kiện đồ đều có giá trên trời.
Ẩn trong bóng đêm, Hàn Vận bộ pháp nhẹ nhàng, vốn hôm nay trở về có chút mệt định nghỉ ngơi một ngày, nhưng nhớ đến kế hoạch Kim Sơn, vẫn nhịn không được chạy đi. Không lao động sao có thể có cơm ăn, không công tác sao có thể có Kim Sơn.
Nhìn cái khóa trước mắt, Hàn Vận phi một ngụm. Nghĩ khóa mấy vòng là có thể ngăn được ta sao? Ngây thơ!
Hôm nay không đi cửa chính, lấy ra móc câu tùy thân, Hàn Vận dồn khí đan điền cầm dây ném hướng lên trên, lại dùng lực kéo, xác nhận móc đã vững chắc, bắt lấy dây thừng dùng một chân trụ liền xoay người lướt qua tường.
Cẩn thận tránh trong bụi cỏ ở góc tường, Hàn Vận bắt đầu quan sát địa hình cùng chu kỳ của đội tuần tra.
Ngày mùa thu muỗi nhiều, nhờ có thoa dược, nếu không phi tặc Hàn Vận sẽ bị muỗi trong bụi cỏ ăn sạch máu.
Tính toán xong, Hàn Vận nắm chặt thời cơ thừa dịp sơ hở khi giao ca của đội tuần tra Hàn Vận chạy vội vào nội viện.
Lúc này nội viện tối như mực, xem ra người ở bên trong đều đã ngủ, tuy là như thế Hàn Vận cũng không có thả lỏng cảnh giác, thật cẩn thận tìm kiếm vị trí khố phòng.
Không biết có phải Hàn Vận mắt có vấn đề, hay là lúc trước hành động luôn thuận buồm xuôi gió, mà khi đến khố phòng cảnh giới rất thấp nên rơi vào cạm bẫy đơn giản ở đây. Lúc này dưới chân là một sợi tơ màu bạc, chỉ cần vừa nhấc chân, chuông ở đầu sợi tơ sẽ rung lên.
Cũng may gót chân Hàn Vận chạm đất, bởi vậy sợi tơ hiện tại cũng không có phản ứng gì, nhưng mà chỉ cần hơi động chắc chắn sẽ kinh động hộ vệ.
Nhìn nhìn bố trí bốn phía thấy gần bên trái có một phòng, dùng để ẩn nấp rất thích hợp, bất quá hiện tại còn chưa thể xác định bên trong có người hay không.
Không thể cứ đứng thẳng ở đây như vậy, nếu không trong chốc lát nữa hộ vệ tuần tra lại đây còn không phải vừa vặn bị bắt sao.
Hàn Vận cắn răng một cái, không bằng liều một phen, liền đoán căn phòng trống. Dù sao nơi này cũng không gần phòng ngủ, cũng sẽ không có thê thiếp ở.
Mũi chân dùng sức, Hàn Vận phi thẳng hướng đến căn phòng bản thân cho rằng không có ai bên trong. Nếu bình thường đã đúng như vậy, chỉ là hôm nay nam tử mặc hoa phục vừa đúng lúc đến, lại lựa chọn phòng này ngủ.
“Đinh...đinh... đinh...”
Tiếng chuông vang lên.
Rồi Hàn Vận thầm kêu một tiếng không tốt. Nơi này sao có người ở!
Kỳ thật khi ở bên ngoài có động tĩnh nháy mắt nam tử trong phòng đã tỉnh, hiện tại tiếng động phá cửa sổ quá rõ ràng càng làm hắn đề cao cảnh giác, chuẩn bị tấn công.
Tiến lên một bước, Hàn Vận muốn ngăn chặn miệng người này không muốn hắn vì sợ hãi mà kêu to.
Nam tử này cũng không phải người thường, bị Hàn Vận kéo liền xoay người một cái đã đứng phía sau Hàn Vận, đồng thời ra tay.
Tiếng chuông cùng động tĩnh lập tức đưa tới rất nhiều hộ vệ.
“Chủ tử!”
Ông chủ cửa hàng biết bản thân khó có thể đi vào lúc hai người này đang so chiêu với nhau, lập tức gọi người vây quanh nơi này.
Về Hàn Vận trong phòng đang cùng nam tử kia đấu với nhau, ngắn ngủi trong chớp mắt hai người đã qua không dưới ba mươi chiêu.
Hàn Vận