Lam Tuyết cảm thấy cả kinh, không hề nghĩ đến Tà Thiên Viêm thế nhưng đã sớm biết thân phận của hắn, như vậy lưu hắn lại là vì nhục nhã hắn sao?
Mà Hàn Vận thì trong lòng thầm mắng những người Võ Lâm Minh làm việc cũng quá sơ xuất hại hắn tiến vào tổng đàn ma giáo liền bị nhìn thấu.
Tà Thiên Viêm đem nhất cử nhất động của Hàn Vận thu vào trong mắt.
“Ha ha, giáo chủ nói đùa, tại hạ sao không đơn giản.”
Hàn Vận biểu tình dần dần lạnh xuống.
“Nếu giáo chủ có thể lưu Lam Tuyết ba năm, chứng minh Lam Tuyết không có uy hiếp, vì sao không thả hắn, dù sao Lam Tuyết ở tại chỗ này không có tác dụng gì.”
Nghĩ đến những chuyện Lam Tuyết gặp phải ba năm này, Hàn Vận cảm thấy phẫn hận.
Tà Thiên Viêm không hề nghĩ đến Hàn Vận đến bây giờ còn muốn vì Lam Tuyết giải vây. Chẳng lẽ hắn không biết nếu không tác dụng liền bị giết sao? Nếu không phải bởi vì Lam Tuyết có thân thể hắn vừa lòng, Lam Tuyết đã sớm biến mất trên thế giới này. Đối với hắn mà nói, giá trị của Lam Tuyết ở chỗ này là như thế.
“Ta không ngờ ngươi bộ dạng không tệ, có lẽ có thể lưu lại.”
Tà Thiên Viêm đi đến nâng cằm Hàn Vận lên đánh giá.
Đối mặt Tà Thiên Viêm hành động lỗ mãng, Hàn Vận cũng không có cảm giác khó chịu, mà chớp chớp mắt phượng, nhẹ giọng nói.
“Giáo chủ không phải ghét bỏ ta rất già sao?”
Nói xong trên mặt lập tức biểu tình ủy khuất.
Tuy rằng Hàn Vận ở hiện đại là công, luôn nằm ở trên, nhưng những thủ đoạn câu người vẫn biết một hai. Hơn nữa với trình độ chuyên môn trong quá trình tác nghiệp, hắn biết làm như thế nào khơi mào cho nam nhân hưng trí.
Tà Thiên Viêm không thể phủ nhận, hiện tại Hàn Vận quyến rũ đến cực hạn. Hắn những năm gần đây gặp qua không ít yêu tinh lẫn đồng tử, nhưng người này rõ ràng là trong suốt như vậy, biểu tình cũng mị hoặc như vậy, quả thực là mị hoặc hiếm có.
Ngồi ở một bên Khúc Dịch Tâm nuốt nuốt nước miếng, xem ra hắn phải cáo lui thôi. Tuy rằng rất muốn tiếp tục xem, nhưng so với xem diễn mạng nhỏ càng quan trọng hơn.
Thấy Khúc Dịch Tâm đứng dậy, Hàn Vận chớp chớp mắt, nói.
“Giáo chủ, thả Lam Tuyết được không, có ta cùng ngài còn chưa đủ sao?”
Hắc hắc, ta nhất định chăm sóc ngươi thật tốt!
“Ngươi là yêu tinh, bây giờ còn chưa phải lúc thả hắn, để hắn về Thúy Trúc Viện, ta có thể cam đoan hắn an toàn.”
Tà Thiên Viêm thỏa hiệp.
Ở một bên Khúc Dịch Tâm cùng Lam Tuyết kinh ngạc há to miệng, không tin giáo chủ anh minh tàn khốc thế nhưng vì mĩ sắc thỏa hiệp.
“Tâm, mang Lam Tuyết đi, cũng phái người bảo vệ hắn an toàn.”
“Dạ giáo chủ.”
“Hàn đại ca.”
Lam Tuyết lo lắng lên tiếng, hắn không hy vọng Hàn Vận bị bất cứ thương tổn nào.
“ Hàn đại ca của ngươi rất lợi hại, vẫn là tự lo cho ngươi đi.”
Khúc Dịch Tâm ôm bả vai Lam Tuyết mang hắn rời khỏi Thủy Nguyệt Các.
Thấy hai người kia đã đi, Tà Thiên Viêm càng không khống chế dục vọng bản thân, hắn ôm lấy Hàn Vận rời đại sảnh.
“Binh”
Tà Thiên Viêm một cước đá văng cửa một phòng ngủ, đem Hàn Vận ném trên giường.
Mà Hàn Vận thủy chung đều không có một phần đấu tranh phản kháng.
Nghiêng người nằm ở trên giường, Hàn Vận bày ra tư thế quyến rũ nhất, khiêu khích nhìn về phía Tà Thiên Viêm, thực thành công đem dục hỏa của Tà Thiên Viêm đốt cháy.
Tà Thiên Viêm khẩn cấp cởi quần áo chính mình, khẩn cấp muốn áp lên thân thể mê người của Hàn Vận. Hắn đã thật lâu không có cảm giác kích thích này, hận không thể đem người đặt dưới thân xé ra từng mảnh sau đó nuốt vào trong bụng.
“Ha ha, giáo chủ, ngài quá nóng vội.”
Hàn Vận bây giờ còn có tâm tình trêu đùa, "giáo chủ" hai chữ này nói hết sức phiến tình.
“Ngươi là yêu tinh, ta hiện tại sẽ diệt trừ ngươi!”
Tà Thiên Viêm cầm đai lưng Hàn Vận, cúi đầu không ngừng hung hăng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn kia, bởi vậy không có chú ý tới ánh mắt Hàn Vận biến lạnh lẽo.
“Ô...”
“Ha ha.”
Hàn Vận đem thân thể vô lực ở trên người mình đẩy ra, lau lau môi bị Tà Thiên Viêm hôn, phung một ngụm nước bọt.
“Mẹ ngươi, muốn cưỡng gian ta sao, còn chưa biết ai mạnh hơn ai đâu!”
Tà Thiên Viêm chật vật nằm ở trên giường, con mắt như muốn phun ra lửa.
Hàn Vận ngồi chồm hỗm ở bên người Tà Thiên Viêm, vỗ vỗ khuôn mặt tuấn tú của Tà Thiên Viêm.
“Giáo chủ đại nhân, ngài chắc nghe qua một câu " nóng vội ăn không được đậu hủ nóng ", nhìn xem hiện tại ứng nghiệm rồi.”
Tà Thiên Viêm lúc này trừ bỏ có thể nháy mắt, toàn thân trên dưới đều không thể cử động. Mà đây không phải là điểm huyệt, không biết Hàn Vận dùng thủ pháp gì.
Đưa tay dời từ khuôn mặt xuống thân thể cường tráng của Tà Thiên Viêm, Hàn Vận trong miệng còn chậc chậc.
“Thật không tệ, có luyện tập thường xuyên, có sáu khối cơ bụng nè. Hà hà vậy cái gì đó phía dưới cũng không nhỏ, cũng không biết chỗ phía sau thế nào?”
Khi Hàn Vận đưa tay đến phía sau, Tà Thiên Viêm trong lòng chợt lạnh, lần đầu tiên hắn cảm giác sợ hãi, muốn kháng nghị, muốn giết người, nhưng muốn động cũng không thể động.
Hàn Vận vừa lòng nhìn thấy Tà Thiên Viêm sắc thái biến đổi, lập