Nhận thấy sự bất thường của Rosaria, Seith xoay người.
Cả khuôn mặt của cô nhóc đã tím tái.
Là dấu hiệu trúng độc quỷ! Nơi cổ có một vết cắt nhỏ, là do con quỷ ban nãy chạm vào rồi gây ra.
Quỷ khí đang tràn vào cơ thể cô nhóc.
Nếu không chữa trị kịp thời sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng tình huống lúc này không cho phép Seith tiến lên xem xét.
Đám quỷ sau lưng đang dùng đôi mắt lom lom hung ác nhìn nhỏ chằm chặp.
Chỉ cần lùi bước, chúng sẽ ngay lập tức vồ lên, xé xác nhỏ ngay.
Seith cắn chặt răng, lao vào đám quỷ.
Seith né trái tránh phải, xoay chuyển linh hoạt giữa đám quỷ.
Dần dần, nhỏ cũng học được cách làm thế nào để giết quỷ nhanh nhất.
Tìm được sơ hở thì nhanh chóng chém đứt sừng hoặc khiến chúng đông cứng.
Nhưng từng giây trôi qua, dần dần thể lực nhỏ xói mòn đi, cơ thể cũng chồng chất vết thương.
Khuôn mặt Rosaria lại càng thêm tím tái.
Không thể kéo dài thêm nữa!
Seith dùng hết sức chém lấy cặp sừng của con quỷ cuối cùng nhưng,
"keng"
Kiếm gãy.
Seith bị con quỷ chụp một cái, lăn xa ra ngoài.
Nhỏ cảm thấy như nội tạng của mình đều đã bị dịch chuyển, cơn đau lan khắp toàn thân.
Quỷ khí theo miệng vết thương tràn vào cơ thể.
Lúc này đám ma lực trong người Seith cảm giác được có kẻ xâm chiếm địa bàn cũng càng thêm xao động.
Hai dòng khí đấm nhau trong cơ thể khiến Seith đau đớn muốn chết.
Cơ thể gần như chết lặng.
Nhưng như thế cũng có chỗ tốt.
Ít nhất trong thời gian ngắn, Seith sẽ không bị quỷ khí ăn mòn giống như Rosaria.
Cơn đau cũng khiến Seith tỉnh táo lại.
Sừng của con quỷ cuối cùng quá cứng.
Nó không phải quỷ sừng bò.
Là quỷ sừng trâu!
Cũng không thể hiểu nổi tại sao một "con trâu" lại trà trộn vào đám "bò" làm gì.
Quỷ sừng trâu là một biến thể của quỷ sừng bò.
Sừng của nó cứng hơn nhiều.
Thấy con quỷ tiến về phía Rosaria, Seith cũng bất chấp.
Dùng hết sức bú sữa bò dậy, tiến từng bước một đến, chắn trước mặt cô nhóc.
Cơ thể đã nặng trĩu, Seith chán nản mà nghĩ không biết kiếp trước có nợ nần gì cô nhóc tóc vàng kia không.
Kiếm đã gãy, kiếm ý bằng không.
Vậy chỉ còn ma lực.
Nhưng ma lực là quả bom hẹn giờ, ngay cả việc điều tiết đơn giản nhất Seith cũng không làm được nếu không có kiếm ý trợ giúp.
Thêm vào đó, ma lực đang đối kháng với quỷ khí.
Nếu sử dụng nó thì tốc độ nhiễm độc sẽ bị đẩy nhanh.
Quỷ sừng trâu lại ré lên.
Thoáng chốc một đám đồng loại lại mò tới.
Seith đã chết lặng, cũng chẳng thèm đếm làm gì nữa.
Mặc kệ! Bây giờ cũng không phải lúc để do dự.
Quỷ sừng trâu vung tay.
Seith nắm chặt kiếm theo bản năng nhưng tay phải trống không.
Thanh kiếm gãy đã bị nhỏ để lại trên mặt đất.
"Thình thịch...!thình thịch..."
Từng tiếng tim đập sợ hãi vang lên giữa những tiếng gào thét của lủ quỷ, mồ hôi lạnh cũng chảy xuống từng giọt thấm ướt thái dương.
Nhưng càng như thế nhỏ càng bình tĩnh.
Seith cố hết sức điều khiển ma lực.
Chợt, một cảm giác mát lạnh nơi đầu ngón tay xuất hiện, một thanh kiếm từ băng đã nằm gọn trong tay nhỏ từ bao giờ.
Không phải núi băng xuất hiện lung tung mà là một thanh kiếm.
Lẽ nào là đột phá trong hiểm cảnh?
Nhỏ nhanh chóng vận kiếm ý, vung thanh kiếm về phía quỷ sừng trâu.
Sừng của nó quá cứng, thanh kiếm bằng băng giòn rụm này chắc chắn không hề hấn gì với nó.
Vậy chỉ có thể khiến nó không thể cử động.
Ma lực dưới sự khống chế của kiếm ý xỏ xuyên qua cơ thể của quỷ sừng trâu.
Băng cũng nhanh chóng lan rộng khắp cơ thể nó.
Seith cứ như vậy tạm thời giải quyết một đối thủ thậm chí có thể làm khó một ma pháp sư cao cấp.
Tình trạng quỷ khí lan rộng như dự đoán cũng không xuất hiện.
Bởi vì nhỏ đã đánh giá quá thấp ma hạch cấp s của mình.
Luồng ma lực dồi dào mà Seith sở hữu có thể hoàn toàn áp đảo đám quỷ khí trong cơ thể mà vẫn cung cấp đủ lượng để đánh chết thêm cả trăm con quỷ sừng trâu nữa.
Một con quỷ phía sau đánh lén, cơ thể của Seith đã mất đi sự linh hoạt, tránh né không kịp.
Tưởng chừng sắp phải ăn thêm một đòn thì từ xa một thanh kiếm bay đến, cắm vào giữa trán con quỷ.
Lực quán tính của thanh kiếm khiến nó bị kéo quăng ra sau.
Seith cũng tránh thoát một kiếp.
Là Alan!
Nhưng cậu ta chỉ có một mình.
Chẳng lẽ cậu ta cũng giống Seith, không kịp gọi quân chi viện?
Alan vội vàng chạy tới chỗ Rosaria.
Cô nhóc đã mất ý thức, toàn bộ cơ thể đã chuyển sang một màu tím ghê người, hơi thở thoi thóp đứt quãng, không thể