Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt
Chuyện đó có lẽ là sỉ nhục cả đời Demeter không thể quên, nhưng bà lại vô cùng yêu thương con cái của mình. Persephone biết, chỉ bằng việc bà đi tìm con gái thế này đã đủ chứng minh tình yêu của bà dành cho Persephone nhiều đến thế nào. Loài tình yêu này khiến Persephone cảm động, bởi vì Văn Thư Mẫn cũng trả giá như vậy.
“Persephone…” Nữ thần Demeter ôm chặt Persephone, bà thở dài thỏa mãn “Bảo bối nhỏ của ta, con cuối cùng cũng đã trở về”
“Vâng” Persephone tự đầu vào lòng của bà, cảm thụ hương thơm đặc biệt của bà. Cái ôm của mẹ khác với cái ôm của Hades rất nhiều. Cái ôm của Demeter mềm mại và ấm áp, nhưng của Hades thì lạnh lùng mà cứng rắn. Nhưng giờ phút này cô lại bắt đầu nhớ cái ôm của Hades. Thật là, khó trách người ta nói “Con gái gả ra ngoài như nước biển”, quả nhiên là vậy mà.
Nhưng bây giờ cô nên nói cái gì với mẫu thần đây? Persephone có chút lo lắng.
…………
Bởi vì Persephone trở về, đảo Sicilian lại trở lại như cũ. Nữ thần Demeter bắt đầu giúp con người gieo trồng và canh tác. Không có biện pháp, bởi vì bà vốn là một nữ thần lương thiện và hòa ái mà. Persephone cũng có dịp hiểu thêm về thế giới này.
Đảo Sicilian có rừng cây rậm rạp cũng như có thảo nguyên rộng lớn, ngoài thỏ ra cô không biết ở nơi này còn có loại động vật nào, nhưng mà cô có các nữ thần ở đầm nước làm bạn.
Nơi này thật sự rất đẹp! Rất đẹp! Đệp đến mức cô không biết nên
dùng từ gì để hình dung! Thảo nguyên xanh biết, vô số đóa hoa diễm lệ nở rộ. Persephone đứng ở gò núi cao nhất hít sâu vào một hơi, trong mũi tràn ngập mùi tươi mát.
Cô ngẩng đầu nhìn lên trời, những đám cỏ bắt đầu xoay tròn, dưới chân nở rộ rất nhiều đóa hoa xinh đẹp, chúng theo gió mà bay từ từ lên trên không.
Persephone nhìn những đóa hoa bay theo gió kia như bị mê hoặc, cô cảm thấy một trận hưng phấn khó hiểu! Trời ạ! Cô bắt đầu yêu nơi này! Khó trách người ta bảo cuộc sống ở địa lục là cuộc sống xa hoa, cô mới “về nhà” có ba ngày mà bắt đầu không muốn trở lại địa ngục rồi! Xem ra cô cũng không khác gì các cô gái khác, đều thích hưởng thụ, nhưng mà cô sẽ không vì nơi này mà bỏ Hades đâu! Cơ mà cô vẫn không đủ can đảm để nói với Demeter a! Cô vĩnh viễn không thể quên được tình cảm mà Demeter dành cho mình.
Đối với hai người yêu mình như thế này, cô thật sự không biết lựa chọn thế nào! Hades, nếu chàng là ta, chàng sẽ làm gì?
Nhớ đến Hades, Persephone lại dâng lên cỗ thương cảm khó hiểu, không biết hắn đang làm gì? Hắn có nhớ tới cô hay không?
“Persephone…” Demeter ở cách đó không xa gọi Persephone, ý bảo cô nên trở về nhà.
Nhìn khuôn mặt đầy yêu thương của bà, Persephone lại bị dao động một lần nữa.
Cô nên làm cái gì bây giờ?