Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt
Tuy rằng Persephone gặp người mạnh sẽ mạnh hơn, nhưng đối mặt với Hades thì cô lại không thể như vậy được.
Được mọi người giúp đỡ, Persephone có ba ngày kiêu ngạo.
Sau ba ngày, Hades trở về từ vực Titan. Vì thế Minthe kể lại ủy khuất đã chịu trong ba ngày này cho Hades nghe, còn ở trước mặt Persephone bắt Hecate quỳ xuống.
Hecate chưa từng bị đối đãi như vậy, hai vai của cô ấy run rẩy, ánh mắt ánh lên tia lửa tức giận.
“Hades, chính là cô ta. Ta bảo cô ta lấy nho cho ta, nhưng cô ta hét to, bảo ta không phải chủ nhân nên không có tư cách ra lệnh cho cô ta! Chàng bảo ta bây giờ có tư cách đó không?” Minthe khóc thút thít chui vào lồng ngực Hades.
“Hecate! Ngươi đã nói với Minthe những lời này?” Hades âm trầm nhìn Hecate.
Hecate gật đầu.
“Đúng vậy, chúa tể, thần đã nói với Minthe những lời này, thần cho rằng nó không sai, lúc trước ngài bảo thần trở thành thuộc hạ của Persephone, thần chỉ cần hầu hạ ngài ấy!” Hecate quật cường trừng mắt nhìn Minthe.
“Hades, chàng xem cô ta kia, cô ta dám nhìn ta bằng ánh mắt đó, rõ ràng không xem ta là gì cả!” Minthe oán hận nhìn Hecate.
Hades cười lạnh.
“Hecate, xem ra ngươi không biết tình hình bây giờ nhỉ? Nors?” Hắn quát khẽ.
Nors đứng bên cạnh đi ra.
“Chúa tể” Hắn cung kính hành lễ.
“Đánh Hecate cho ta”
Persephone hít một ngụm khí lạnh. Không chỉ cô mà cả ba vị phán quan lẫn Diana cũng không tin tưởng nhìn Hades.
“Chúa tể…” Nors do dự nhìn Hades.
“Không nghe thấy ta nói sao? Đánh Hecate cho ta”
Nors vẫn không động đậy.
Ánh mắt của Hades tràn đầy tia tức giận.
Persephone không chịu được, đi qua vỗ vai Hecate “Dừng tay, Hades, lúc trước chàng bảo cô ấy trở thành thuộc hạ của ta, bây giờ lại lật lòng, chàng dựa vào cái gì mà đánh cô ấy?”
“Dựa vào cái gì? Bằng thái độ của cô ta đối với Minthe” Hades lạnh lùng nhìn Persephone.
“Hecate đi theo ta từ lúc ta tới đây, ta biết tính của cô ấy rất thẳng thắn lẫn trung thành, chàng ở với cô ấy hơn một ngàn năm mà vẫn không biết tính cách của cô ấy sao?”
“Câm miệng! Ngươi dám dạy dỗ ta à?”
“Ta chỉ nói sự thật mà thôi” Persephone chống đối.
Minthe làm bộ
đau khổ lau nước mắt.
“Hades, chàng xem đi. Hecate có cô ta làm chỗ dựa, nếu không, Hecate làm sao dám kiêu ngạo như vậy?”
“Nors, ngươi đứng đó làm gì? Đánh Hecate”
“Nhưng mà…” Nors nhìn Persephone đứng trước che chở cho Hecate, không biết làm sao.
“Hades, bỏ qua cho Hecate, nếu chàng tức giận thì đánh ta đi” Persephone lạnh lùng nhìn Hades và Minthe.
“Hades…” Minthe nhìn hắn, ủy khuất nói.
Hades không lên tiếng, khóe miệng nhếch lên tàn nhẫn.
“Nếu ngươi muốn chịu khổ thay Hecate thì ta sẽ thành toàn cho ngươi! Nors, đánh –!”
Persephone đẩy Hecate ra, sau đó nhìn Nors gật đầu.
“Nhanh lên! Nếu ngươi không đánh thì chúng ta đều gặp chuyện!” Persephone nhỏ giọng nói.
Mặt của Nors hiện lên tia khổ sở, hắn giơ roi lên rồi dừng lại trên người Persephone. Persephone không thấy đau đớn, cô biết Nors đang bảo vệ cho mình. Nhưng mà Hades đâu phải đứa ngốc, hắn tức giận đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đoạt lấy cây roi trong tay hắn.
“Cút ngay!” Hades giơ roi lên, nặng nề đánh xuống người Persephone, cô cảm thấy cả người lẫn trái tim đau đớn.
“Chúa tể…” Hecate bị đọa đến mức ngồi xuống đất.
Diana chạy đến cầm lấy tay của hắn, quỳ trên mặt đất nhìn hắn.
“Chúa tể, cầu xin ngài dừng tay, chỉ cần quá ba roi, hoàng hậu sẽ chết!”
“Cút ngay Diana!” Hắn tức giận.
“Không –! Cầu xin ngài thả hoàng hậu!” Diana ôm lấy Persephone, đưa lưng về phía Hades.
Persephone nhăn mày, dùng sức đẩy Diana ra.
“Diana, không cần giả vờ! Đừng quên ngươi đã làm gì với ta!” Persephone lạnh lùng nhìn Diana.
Diana chột dạ đứng dậy, im lặng.
Nhìn Diana rời khỏi thân thể của Persephone, Hades tiếp tục đánh.
Mỗi một cái đều đánh ở sau lưng của cô, lòng của cô, sau đó cô thấy Minthe nở nụ cười vui vẻ, còn mọi người tức giận mà không dám nói gì, và rồi cô chìm vào hôn mê…