Chậu cầm tay nắm cửa, khó khăn nói: “Anh đến có việc gì không?"
Đỗ Ninh Hạo lấy một tấm thiệp mời màu đỏ từ trong túi áo khoác âu phục đưa cho An Mộ Thần.
An Mộ Thần nhìn tấm thiệp mời, cảm thấy luống cuống.
Lúc này giọng Đỗ Ninh Hạo vang lên: "Vốn tôi thấy không cần phải nói với cậu, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, vấn thấy nên nói cho cậu biết.
Ngày mai cậu chủ sẽ cử hành hôn lễ với Kiều Ngọc ở khách sạn.
Cậu có đi hay không thì tùy, nhưng tôi nói cho cậu biết, qua ngày mai, nếu cậu không xuất hiện thì cả đời này cậu và cậu chủ sẽ chẳng còn quan hệ gì nữa."
Đỗ Ninh Hạo nói xong thì nhét thiệp mời vào tay An Mộ Thần, lúc cậu còn đang ngơ ngác đã quay người rời đi.
Một lát sau, lão Chu lên tầng, tò mò hỏi: "Tiểu An, người vừa rồi tìm cậu là bạn cậu à? Đi Mercedes-Benz đó, có vẻ rất giàu có.
Bạn bè giàu như thế sao cậu không nhờ người ta giúp đỡ, làm việc ở công trường làm gì!"
Lão Chu nói dông dài, An Mộ Thần không trả lời lại, chỉ lắc đầu rồi quay người đi vào.
Cậu ngồi trên giường, cầm tấm thiệp mời nóng phỏng tay.
Lão Chu nhìn cậu như thế cũng không hỏi thêm nữa, đi xuống tầng.
An Mộ Thần vấn ngồi như vậy, nhìn chằm chằm thiệp mời trên tay.
Cậu thấy mình nên vứt đi, nhưng bàn tay lại cứ siết chặt không muốn buông ra.
Một lúc lâu sau, cậu mới run rẩy mở tấm thiệp mời đỏ chót ra.
Thiệp mời không viết tên khách, nhưng phía dưới lại có một dòng chữ "Tư Đồ Duệ và Kiều Ngọc tổ chức hôn lễ ở khách sạn.., mời bạn đến chung vui".
An Mộ Thần run rẩy sờ vào ba chữ Tư Đồ Duệ, hốc mắt vừa nóng vừa đau, như bị thiêu đốt.
Cậu vốn nghĩ rằng Tư Đồ Duệ kết hôn thì cũng sẽ lấy một cô chủ nhà giàu nào đó, nhưng không ngờ đến cuối cùng anh vẫn cưới một người đàn ông.
Nghĩ cũng đúng, một người bá đạo như thế chắc chắn sẽ không quan tâm đến ánh mắt thế tục, anh luôn luôn làm mọi thứ theo ý mình.
Từ ngày anh đi, An Mộ Thần đã tự nhủ mình phải vĩnh viễn quên người đàn ông này đi, nhưng bây giờ nhìn thiệp mời trong tay, cậu lại cảm thấy tim mình đau như bị xé rách.
Đỗ Ninh Hạo nói, nếu ngày mai cậu không đến thì cả đời này cậu và Tư Đồ Duệ sẽ không còn khả năng nữa.
Nhưng nếu cậu đến thì