Ca Lập Triết mỉm cười, "Tiểu Ly đừng giận nữa được không? Anh sẽ nói tiểu Anh làm bánh kem dâu cho em, được chứ? Không phải em cũng rất thích tiểu Anh sao?"
Ca Tiểu Ly bạn nhỏ đáng yêu không có tiền đồ liền bị dụ dỗ bằng một cái bánh kem.
"Được rồi, em không giận anh nữa, nhưng lần sau nếu không về thì cũng phải gọi điện cho em đấy"
Cô đối với Tống Hải Anh, bạn gái của Ca Lập Triết, cũng không có nhiều thành kiến, thậm chí còn rất thích.
Chị ấy rất đẹp, đẹp đến quyến rũ mê người.
Tính tình hiền lành, còn có chút yếu đuối trông rất dễ bắt nạt.
Hơn nữa nấu ăn vô cùng ngon, làm bánh kem cũng rất xuất sắc.
Ca Lập Triết lấy Tống Hải Anh ra để dụ dỗ bạn nhỏ nào đó là vô cùng hợp lí.
"Được rồi"
Ca Lập Triết im lặng một hồi, cất đi cái giọng ấm áp ban nãy, giọng nói trở nên lạnh lẽo vô cùng, "Tiểu Ly, anh hai đã nói rồi, không nên lại gần với Tống Dực quá nhiều.
Hiểu không?"
Tất nhiên là không hiểu rồi!
Ca Tiểu Ly nghiêng nghiêng đầu nhỏ, phản bác, "Tại sao vậy? Dực ca ca có cái gì không tốt? Sao —— "
"Không cho phép em có ý kiến.
Nghe chưa Tiểu Ly? Tốt nhất đừng nên chọc giận anh"
Ca Lập Triết lúc này vô cùng đáng sợ khiến cho Ca Tiểu Ly mặc dù không hiểu gì nhưng vẫn vâng vâng đồng ý.
Cô đã từng chứng kiến anh hai nổi giận.
Lúc đó anh hai đã thấy cảnh một người đàn ông đeo bám chị Hải Anh, mắt anh hai đỏ ửng hiện lên tơ máu, mặt còn đanh lại như là quỷ dữ vậy đó.
Vô cùng đáng sợ! Ca Tiểu Ly rất nhát gan, thế nên cho dù cô lớn mật đến mấy cũng không dám phản kháng.
Ca Lập Triết đối với việc Ca Tiểu Ly ngoan ngoãn như vậy rất hài lòng.
Nói vài lời dặn dò rồi tắt máy.
Ca Tiểu Ly ngồi trên giường ngơ ngơ ngẩn ngẩn, thế nào cho đến khi Tống Dực cuốn khăn tắm đi vào phòng rồi cũng không phát hiện ra.
"Bảo bối, đang nghĩ cái gì?"
Tống Dực có làn da trắng mịn còn hơn cả con gái, cơ bắp trên người hắn cũng rất cân đối, dáng người đẹp hoàn hảo vô cùng.
Cưng chiều nâng thiên hạ đáng yêu vào lòng, ánh mắt nhìn đến số điện thoại vừa gọi tới, tròng mắt híp lại đầy nguy hiểm.
"Ca Lập Triết vừa gọi sao?"
Ca Tiểu Ly lấy lại tinh thần, "Vâng" một cái đầy yếu đuối, nhỏ bé như tiếng mèo con kêu, đáng yêu vô cùng.
Cô vùi mặt vào hõm cổ Tống Dực, có chút phiền lòng vì lời dặn dò của Lập Triết.
"Bảo bối sao vậy?"
"...."
"Mệt sao?"
"....Dực ca ca, nhanh lên đi, em muốn đi....!"
Ca Tiểu Ly thúc dục, cô phát hiện cách duy nhất để thôi nghĩ ngợi chính là đi đến thành phố C và ăn thật nhiều đồ ăn ở