Nàng - một ảnh hậu xuất sắc, trong lễ đăng quang bước l3n đỉnh cao của làng điện ảnh, nhưng không một sự cố xảy ra, sân khấu gặp vấn đề, bất ngờ đổ sập xuống, liền khiến nàng xuyên không vào thế giới cổ đại, nơi mạng người như cỏ rác, giày xéo lên nhau mà sống...
Tỉnh dậy với đầu đau nhức với mảng kí ức hỗn loạn: trong một mảng lửa trời nghi ngút, chính chủ của cơ thể này bị kẹt trong đám cháy lớn, tiểu đệ chạy vào gọi lớn: "tỷ tỷ...Các người cút ra, không được làm hại tỷ tỷ của ta".
Một tiếng "sực" vang lên, lưỡi đau sắc lạnh xuyên tấm thân gầy của thiếu niên độ tầm 10 tuổi, máu bắn lên sàn, chính chủ bị thương ở chân, mắt trợn tròn, trường lại chỗ đệ đệ đang nằm trên vũng máu, tên đàn ông cao to ấy được sự sai khiến của người khác, đã ra tay giết cả nhà nàng, nhưng lại để nàng sống và buộc phải quên đi chuyện trước kia bằng một bát thuốc gây mất trí nhớ, chính chủ gào lên trong tuyệt vọng và ngất đi,...Mở mắt ra cô nàng ảnh hậu bị choáng nhẹ do mớ kí ức hỗn độn ấy.
Nữ chủ chết oan uổng và muốn được báo thù....,Choàng tỉnh! Chưa kịp định hình được tình huống hiện tại, bỗng một tiếng nói vọng vào khiến nàng vừa tỉnh bị "lặng" vài phút, "Nghi Hoa, ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi, về sau không được gây họa như thế nữa a! Đây là Vinh vương phủ, ngươi còn nhớ chứ!" Nàng ngơ ra: Vinh vương phủ?.
Kế bên người đàn bà mặc trang phục cao sang quyền quý, điểm bất ngờ là bộ phục trang cổ???,ma ma nhanh nhảu đáp tiếp lời chủ: "Tiểu thư, lúc ngã ngựa bị thương ở đầu, đại phu nói sẽ mất kí ức, cho nên hiện giờ tiểu thư không nhớ được mình là ai." "Đúng, đúng ngươi là nữ nhi của ta Mộc Nghi Hoa!"Người phụ nữ ấy đáp và bà ta là nữ chủ nhân của phủ Vinh phủ - Vinh Vương phi!
Sau khi bị gọi là Mộc Nghi Hoa, liền nhìn quanh khắp phòng: Không có ánh đèn....không có ống kính, đạo diễn với nhân viên cũng không có....Đây...Đây không phải là phim trường, lẽ nào ta..
ta xuyên việt rồi!? Vinh vương phi: " Còn hơn mười ngày nữa là phải đi kinh đô rồi, vậy mà giờ lại ngã bị thương ở đầu, mất kí ức, giờ phải làm sao đây!" Hai từ "Kinh đô" như chạm vào thần kinh nàng, dòng kí ức trào về:" Có thể thay tiểu thư vương phủ đi kinh đô, là phúc phận của ngươi! Uống thứ này vào rồi ngươi sẽ không nhớ được gì nữa".
Xác rằng nàng lúc nãy không có mơ mà là kí ức nguyên bản của cơ thể này? Giết hại cả nhà người ta, rồi xóa bỏ trí nhớ, đúng là một thủ đoạn ác độc! Nàng nhủ: Ngươi yên tâm, nếu như mượn cơ thể ngươi, ta sẽ thay ngươi sống tiếp, sau đó vì các người mà báo thù! Chỉ là hiện giờ cấp bách phải làm rõ thế cục trước, xem xem lão hồ ly này đang bày trò gì! Vinh vươg