Mọi người đều hướng mắt về phía Tô Diêu với tâm thái khác nhau.
Hoàng thượng nhìn bằng ánh mắt tò mò, xem xét xem coi nữ hài tử này làm nên trò trống gì? Mà lại dám cược an nguy của bản thân.
Còn hai kẻ vu khống kia không một chút lo sợ, ngược lại vô cùng tự tin là đằng khác.
Bởi vì vị thái y kia đã bị hắn mua chuộc rồi, chẳng lẽ hoàng thượng lại đi tin lời của một nữ tử không tinh thông y thuật hơn thái y sao? Mỏi mắt mong chờ xem hai tỷ đệ này giãy chết như thế nào? ""Mộc Nghi Hoa" a "Mộc Nghi Hoa", bọn ta còn chưa tìm ngươi tính sổ ngươi đã tự tìm đến thì đừng trách."
Quan sát tỉ mỉ mọi vết tích, trạng thái da, tóc....!Tô Diêu tự tin cất tiếng:"Hoàng thượng hãy xem, thi thể đã xuất hiện vết ban rồi.
Mà thi ban thường là phải sau khi chết từ hai tới ba thời thần mới có thể xuất hiện." Vừa nói tay vừa chỉ vào vết thâm tím trên da nữ tử đã chết.
Rồi quay phắt sang Ngô thái y, trừng một cái làm ông ta đâm ra sợ hãi.
"Ngô thái y, chuyện này hẳn phải rõ hơn một người không hiểu y thuật như ta chứ nhỉ?" Ngô tháu y sắc mặt tái mét, tay chân không ngừng run.
Ngay lập tức tìm cứu viện, nhìn về phía Uyển Kiệt.
Bên kia cũng lo lắng không thôi chứ cứu cái nỗi gì!
"Hoàng thượng, cung nữ này trên người không chỉ có thi ban, mà hơi nước bốc đi quá nhiều, lại còn có dấu vết hủ lạn."
"Thần nữ dám dùng tính mạng để đảm bảo, nàng ta đã chết hơn một ngày, mong hoàng thượng minh giám".
Lo sợ sự thật bị vạch trần, bọn họ cùng quẩn bách bao biện cho nhau, dùng những lời khó nghe đè áp lên Tô Diêu.
Ngô Thái y, ông ta nói nàng không thể nghi ngờ phán đoán của ông ta được.
Với hai mươi mấy năm làm thái y trong cung, không tin ông ta cũng đồng nghĩa nàng không có lòng tin vào Thái y viện của hoàng thượng.
Ông ta cứ thế mà lôi cả danh nghĩa của những vị thái y khác để che lấp cho sai phạm của bản thân.
Còn Uyển Kiệt, hắn cũng chẳng vừa, bao nhiêu lời ác cứ thể đổ lên đầu nàng.
Nàng ác tâm, nàng giảo biện, nàng vì bao che cho đệ đệ mà nhẫn tâm bịa đặt câu chuyện để thoát tội, để nữ tử kia chết oan uổng không minh bạch.
Chửi xong rồi? Giải thích của xong luôn rồi? Vậy tới nàng:" Thần nữ nói thật hay giả, hoàng thượng chỉ cần tìm thêm một vị thái y "đáng tin" tới kiểm nghiệm liền biết!" Dửng dưng mà nhìn bọn người kia đang nhảy dựng lên vì sắp bị lộ kìa!
Lời đề nghị vừa rồi Tô Diêu làm hoàng thượng suy tư một chút.
Thực ra, thân là người chủ trì cuộc tranh luận, từ lúc đầu đến giờ sắc mặt của Ngô thái y này không ổn cho lắm, lời nói và hành vi đều mang theo sự lấp lửng, không rõ ràng.
Hẳn là có điều ẩn giấu đi.
Nếu đúng như vậy, thái y viện, tới lúc chỉnh đốn rồi!
Thế là hoàng thượng liền cho triệu thêm một vị thái y nữa.
Thái y bước vào cửa điện và được tên lính gác nhắc nhở kiểm tra thi thể nữ hài đang nằm ở đằng kia.
Sau một lượt nhìn tổng thể, xong liền báo cáo cho hoàng thượng.
"Bẩm hoàng thượng, qua kiểm tra của thần thì thi thể này đã chết hơn mười ba thời thần rồi.
Thi thể đã có thi ban, lại có dấu vết bị hủ lạn nữa...
Khanh Thần nãy giờ lo lắng đến mức dây thần kinh sắp đứt luôn rồi.
Bây giờ có thêm một lời biện minh, có