“Giang đội trưởng, lần này cũng coi như em gián tiếp giúp anh một việc, anh tính cảm ơn em như thế nào?” Ninh Yên Nhiên lười biếng dựa vào trên tường, ngón tay quấn lấy sợi tóc, vân vê hai vòng.
Bộ dáng cô giống như không chút để ý, đứng cách anh vừa đúng hai bước chân, vừa đủ thân mật lại không khiến người khác phản cảm.
Giang Đông rũ mắt, “Em muốn cái gì?”
Ninh Yên Nhiên hừ một tiếng, “Em muốn anh không trốn em, anh có thể làm được sao?”
Giang Đông vừa muốn mở miệng cự tuyệt, Ninh Yên Nhiên trực tiếp dùng ngón tay đặt lên môi anh, không vui mà chặn ngang lời anh chuẩn bị nói, “Thôi vậy, đừng nói, dù sao lời anh nói em cũng không muốn nghe.”
Giang Đông yên lặng hai giây, “Xin lỗi”.
“Đúng vậy, câu này là câu em không muốn nghe nhất.” Ninh Yên Nhiên dùng mũi chân cọ trên mặt đất hai cái, “Vậy đi vậy đi, anh cho em ba tháng, trong ba tháng em nhất định giúp anh tìm được người. Nhưng trong ba tháng này, anh không thể trốn em, ước định lúc trước của chúng ta tiếp tục, anh có làm được không?”
Giang Đông híp mắt, “Ý em là, muốn chúng ta tiếp tục giả vờ làm người yêu?”
Ninh Yên Nhiên gật đầu, “Đúng vậy.”
“Vì sao?” Giang Đông cảm thấy rất khó hiểu, “Em vì sao lại phải giúp tôi đến vậy? Em còn nhỏ tuổi, áp lực từ trong nhà cũng không lớn, em làm vậy hoàn toàn là giúp tôi giải quyết nỗi lo về sau, đối với em lại chẳng có chút lợi ích nào, tôi không thể hiểu lý do em làm vậy.”
Đại khái sự mê mang trong mắt anh quá rõ ràng, Ninh Yên Nhiên cười một tiếng, giơ tay vuốt phẳng hai đầu lông mày đang nhíu chặt của anh, “Đừng nghĩ nhiều, anh xem như e đang tùy hứng đi.”
Mà trên thực tế, đúng là cô đang tùy hứng. Tuy rằng hiện tại Giang đội trưởng hoàn toàn không biết gì cả, nhưng sẽ có một ngày anh tính sổ sau.
Nghĩ đến chính mình có thể bị anh tính nợ, Ninh Yên Nhiên đột nhiên cảm thấy sau cổ có chút lạnh.
Không sợ, chẳng phải chỉ là dỗ dành đàn ông sao? So với việc giải đề số học có thể khó hơn sao!
Dựa vào kinh nghiệm đem bài giải học đến thuộc lòng mới có thể thuận lợi giải đề thi số học, Ninh tiểu thư liền đem bài thi số học trở thành đỉnh cao khó khăn của cuộc đời!
“Em đếm đến mười, anh không nói lời nào coi như anh đồng ý!” Ninh Yên Nhiên chắp tay sau lưng, nhanh chóng đếm, “Một, hai, ba… mười! Anh đồng ý!”
Giang Đông bất đắc dĩ thở dài, trầm giọng nói, “Theo ý em đi.”
Cuối tuần, lúc cùng bạn tốt hẹn gặp, Ninh Yên Nhiên còn kể lại chuyện này.
“Cậu thật sự không muốn cùng anh ấy nhận nhau sao?” Lâm Kiều An cắn ống hút, nghi hoặc hỏi.
Ninh Yên Nhiên tức giận lắc đầu, “Không nhận, anh ấy hiện tại còn không nhận ra mình, vì sao mình phải nói sự thật với anh ấy!”
Trình Uẩn Nghi không thèm nể mặt mà vạch trần cô, “Thôi đi, cậu thực sự là cái con nhóc đầu đầy ý xấu! Nhìn anh ấy bị cậu giày vò, trong lòng cậu chắc cực kỳ sung sướng đi!”
Ninh Yên Nhiên vô tội chớp mắt, cong môi cười, “Mình xinh đẹp như vậy, nếu lại còn dịu dàng hiểu chuyện, thì sao mà được, như vậy khác nào không cho người khác sống?”
Diệp Hàm suýt chút nữa phun ra một ngụm sữa, “Mình thấy, cậu chính là không muốn Giang đội trưởng nhà cậu sống thì có!”
Cô có bắt nạt anh ấy như vậy sao? Nhỡ đâu Giang đội trưởng thực sự tức giận, tháng ngày sau này không biết chừng sẽ rất khổ sở đấy!
Ít nhất cũng đến ba ngày không xuống giường được!
Ninh Yên Nhiên nhìn chằm chằm ly trà sữa, ánh mắt dần trở nên mơ màng, “Mình cũng không phải muốn trêu chọc anh ấy, mình chỉ muốn thử xem liệu có thể phá vỡ nguyên tắc của anh ấy hay không. Mình muốn, không chỉ là một lời hứa hẹn mà còn là trái tim anh ấy!”
Cô không muốn chỉ làm một “ánh trăng” không thể thay thế trong lòng anh, thứ cô muốn là trở thành nốt ruồi đỏ trên người anh, là hoa hồng đỏ trong trái tim anh*.
[*phần ẩn dụ nổi tiếng về vị trí của người phụ nữ trong lòng một người đàn ông, bắt nguồn từ tiểu thuyết “Hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng” của Trương Ái Linh]
Cô muốn người Giang Đông yêu chính là Ninh Yên Nhiên, mà không phải chỉ là mối tình đầu có lẽ đã bị tô vẽ cho tươi đẹp gấp nhiều lần.
Mấy người bạn tốt nhìn nhau, muốn từ trên các loại diễn đàn, tìm kiếm phương thức giúp cô bày mưu tính kế.
“Chiêu thứ nhất, lạt mềm buộc chặt, giả bộ không để ý đến anh ấy, làm anh ấy sinh ra cảm giác mất mát.”
Ninh Yên Nhiên ngoan ngoãn ghi vào sổ tay.
“Chiêu thứ hai, gửi hình. Mỗi ngày chụp một tấm ảnh tự sướng thật đẹp, không tin anh ấy không rung động.”
Ninh Yên Nhiên ngừng ghi chép, nhấc tay đặt câu hỏi, “Nhưng anh ấy chưa bao giờ xem tin tức trên vòng bạn bè.”*
[*tương tự lướt newfeed trên Facebook]
Ngay cả hình đại diện cũng là hình mặc định, vừa nhìn liền biết là một “lão cán bộ” tiêu biểu!
“Vậy à,” Diệp Hàm sờ sờ cằm, vắt óc nghĩ đối sách, “Vậy cậu có muốn tìm một người đàn ông đến kích thích anh ấy một chút? Thuê một người bạn trai?”
Ninh Yên Nhiên lắc lắc đầu, “Hiện tại đã rất loạn rồi, tình tay bốn trắc trở mình đã không thể không chế, hơn nữa mình cũng không muốn có thêm người thứ ba tham dự vào quan hệ của bọn mình.”
Lâm Kiều An trầm tư, “ Dựa theo kịch bản mẹ chồng - nàng dâu, cậu có thể xuống tay từ người nhà của anh ấy.”
Ninh Yên Nhiên: “Từ từ, mình nghĩ là mình đang diễn vai nữ chính trong phim thần tượng.”
Diệp Hàm cười, “Nữ chính trong phim thần tượng đều là kiểu ngốc ngốc, dễ thương, thân hình có đồi có núi, tính cách quật cường, bất khuất, không tham phú quý. Chứ không phải giống cậu, giương nanh múa vuốt giống mèo hoang!”
Mèo hoang giơ móng vuốt, hung ác “Meo” một tiếng!
Trình Uẩn Nghi hứng thú bừng bừng vây quanh cô hai vòng, bỏ qua một đống bí kíp cua trai lung tung, rối loạn, “Thực ra cậu chỉ cần giống như bình thường, cậu muốn anh ấy yêu chính bản thân mình, vậy đừng có nghĩ cái gì, cứ mạnh dạn theo đuổi, không cần sợ hãi.”
Nếu chỉ dựa vào “kỹ xảo” mới có thể theo đuổi được, vậy thì người đó cũng không xứng để cô phí nhiều tâm tư như vậy.
Ninh Yên Nhiên nghĩ nghĩ, vui vẻ tặng cho cô ấy (Trình Uẩn Nghi) một like!
Nhưng mà, cô ở phương diện này thực sự không có kinh nghiệm, mấy người bạn tốt cũng đều là “hàng tồn kho” đã nhiều năm. Trong lúc cùng đường, bọn họ đã tìm cho cô mấy người đàn ông.
Còn phải đặc biệt ghi chú rõ ràng, là tìm người phải có “kinh nghiệm” yêu đương!
Nhìn một nhóm tiểu ca ca được thuê, Ninh Yên Nhiên cười lộ ra hàm răng trắng.
Ánh mắt cô trong suốt, không ngại học hỏi người khác, “Người mình thích sắp sinh nhật, mình phải làm gì để