Lão Lâm Ngạc hừ một tiếng nói “Ta có gây chuyện gì đâu, chẳng qua thấy Hồng Hồng muội nói chí phải, ta thuận tai nói thêm vài câu nữa có gì không được”
La Khải cười khẽ nói “Mấy hôm trước tiền bối đã xâm nhập phủ Châu gây náo loạn, vãn bối đã bỏ qua mà không chấp nhặt, tiền bối chớ nói thêm lời nào nữa. Đây là chuyện riêng!”
Lão Lâm bĩu môi, uống một ngụm rượu miệng làu bàu khó chịu, nhưng cũng im miệng không thèm nói nữa. Hồng Hồng lão bà lại cười khanh khách nói “Các người định giở trò gì mà muốn nhân sỉ Chiêm Thành phải từ bỏ cuộc tỷ đầu. Phải chăng bên trong có ẩn tình gì riêng hay sao.”
La Khải lắc đầu nói “Đương nhiên là không có! Vãn bối đã nói rồi, người võ lâm nghi ngờ vãn bối gian trá muốn hào kiệt trong nước đắc lợi mà để bại lộ ra ngoài gây nên một trường tai kiếp, trừ khi bắt được tên Thất Sat Truy Long thì họa may chuyện này mới không xảy ra được.”
Lão Hồng Hồng thị hừ lạnh nói “Chẳng phải ngươi bắt được hắn rồi hay sao?”
La Khải lắc đầu nói “Không hẳn, nhưng người này biết rõ chút sự tình bên trong chỉ cần truy hỏi rõ y sẽ nói ra, mọi người lúc đó sẽ biết vãn bối là người vô tội.”
Hồng Hồng lão bà vẻ mặt bớt chút cau có liền nói “Đây là chuyện của giang hồ. Ngươi thân là tướng quân lại làm chủ trì cuộc đại tỷ thí, đã triệu kiến mọi người đến đây ắt bên trong có chủ kiến riêng, phải làm thỏa mãn mọi người nếu không sẽ gây nên trận đại họa, ngươi khó tránh khỏi tai vạ. Còn chuyện hảo hán nước Chiêm Thành có tham gia tỷ đầu hay không, không cần biết, mau giải quyết chuyện chính trước đi! Chẳng phải người nói chuyện chính quyết định đến cuộc đại tỷ thí hay sao.”
La Khải thở dài một tiếng nói “ Đúng là vậy, vãn bối còn chưa kịp giải thích, các vị đã lập tức động khẩu đã kích, vãn bối nhất thời quên chuyện mong các vị lượng thứ cho.” Nói rồi chấp tay vái một lượt nói tiếp “Mọi người đến đây một là muốn biết thực hư về Thất Sát Truy Long, thứ hai là giải oan khuất cho tại hạ. Xem ra các vị còn có lòng nghi ngờ tính minh bạch của tại hạ, một sớm một chiều khó lòng giải thích được. Lúc này chỉ có vị tiểu huynh đệ Cao Bát là biết rõ sự tình chuyện nay nhất, lúc này còn có lão tiền bối Huyệt Nhân Thiên Tuế Cao Thần thúc bá của y ra mặt nói giúp mong vị Cao Bát tiểu đệ sẽ nói rõ sự tình. Mọi người vẫn đồn đại phiến diện tại hạ bắt giữ Cao tiểu đệ, một mặt chỉ đưa y ra làm tấm bình phong ình, chuyện thật nực cười. Rõ ràng ai cũng hiểu Cao huynh đệ rành rành không phải là Thất Sát Truy Long, chỉ là y có mặt lúc đó, sự tình bên trong ắt biết rất rõ về người đánh cắp bản danh sách. Chỉ là không hiểu làm sao người ao đen đêm hôm đó dùng chính một võ học tuyệt thế Huyệt Tịch Thần Công của gia tộc họ Cao đột nhập cấm phủ lấy ra bản danh sách, sau đó bản danh sách lại tìm thấy trên người của Cao Bát huynh đệ. Vì thế tại hạ truy cứu y nhưng y vẫn một mực không chịu nói ra ngọn ngành, tại hạ đành phải đắc tội với lão tiền bối Huyệt Nhân giữ y lại đợi các vị hội kiến tại đây” Nói rồi y quay sang La Chấn nói tiếp “Lúc đó còn có trấn chủ Bạch Long có mặt ở đó những lời tại hạ nói nhất quyết không có ý dối trá.”
La Chấn thong thả bước ra trước vái chào nói “Tại hạ là La Chấn vừa mới tiếp nhiệm chức trấn chủ Bạch Long thay cho gia phụ lúc này sức khỏe không được tốt, tại hạ ít nhiều chưa hiểu rõ sự tình thế thái mong các vị quá cố cho. Tai hạ đại diện cho Bạch Long vốn đương nhiệm trưởng tôn võ lâm nam quốc ít nhiều mong các vị nể mặt xem trọng. Lời tướng quân đã nói, tại hạ lúc đó cũng có mặt đương nhiên là biết rõ cả. Tướng quân nói hoàn toàn đúng sự thật!”
Đám đông quần hùng bên dưới lại xôn xao, một người liền quát lớn. “Đúng là hắn ta có ý mờ ám với Thất Sát Truy Long tại sao không truy hỏi thật kỷ, nhất nhất khóng ra hóa ra hẳn chẳng phải là đồng đảng của…” Hắn chưa nói dứt lời thì thấy mặt mày nổ đom đóm, té vật ra đất, đám đông im lặng cả lại nhìn rõ thì thấy thân hình Cao Thần đã đứng trước mặt hắn từ lúc nào. Hắn thất kinh lom khom bò đứng dậy, mau me bết ra khắp mặt trong rất thảm hại, năm, sáu tên hẳn là huynh đệ của hắn phẩn nộ cùng lúc rút kiếm xông đến lão Cao Thần. Chỉ thấy ánh chớp lấp loáng đao thép dưới mặt trời vù vù chém tới, một loạt tiếng ‘binh binh’ kêu lên, chỉ thấy thân hình từng tên một văng ra sau thổ huyết, diễn biến trước mắt nhanh như một cái chớp mắt nếu ai không có nhãn lực uyên thâm thì không hề thấy lão Cao Thần xuất chiêu. Chỉ thấy gươm, đao văng tứ túng, cái thì gãy cái thì sức mẻ. Quả thật vừa rồi lão Cao Thần đã dùng đến bảy tám phần công lực trấn áp, làm cả bọn thất khiếp, ôm nhau đứng dậy bỏ chạy thoát thân. Chỉ nghe phía sau lưng lão quát lớn “Các ngươi được phép nói xấu tiểu điệt của ta hay sao, không có chút bản lĩnh thì câm mồm lắng nghe!”
Đám người biết uy danh của lão, số người chưa biết đến lão vừa rồi thấy xuất chiêu trong lòng đã ngấm ngầm thất đảm làm sao dám lên tiếng biện hộ giúp đám người vừa rồi. Lại thêm một phen bạt vía khi