Mộ Lưu Tô nhíu mày, các tiểu thư quan gia mà hắn biết, không ai dám nói những lời như vậy
Lam Tiểu Sí tươi cười đi qua lấy lòng hắn “Mộ cha”
Mộ Lưu Tô thở dài, nói “nữ nhi ngoan, mặc kệ ngươi dùng cách gì, lần này cha sẽ không lấy ra mười vạn lượng hoàng kim nữa. Dù sao cha là một quan tốt, thanh chính liêm minh nha”
Thanh Tỏa che miệng cười trộm
Lam Tiểu Sí vẻ mặt ủy khuất “Mộ cha, sao ngươi có thể đối với ta như vậy chứ? Hơn nữa vàng lần trước ngươi đưa tới, ta không đụng được một phân một hào nào nha”
“Thật không? Vậy trong lòng cha dễ chịu hơn rồi”
Mọi người cười rộ lên, Lam Tiểu Sí lại mặc kệ “ngươi sao có thể như vậy chứ? Có ai làm cha như ngươi không?”
‘Dù sao chỉ mới làm cha ngươi có vài ngày, vi phụ còn đang học tập”
Lam Tiểu Sí chớp mắt, đột nhiên hỏi “các ngươi đến đây khi nào?”
Mộ Lưu Tô sửng sốt “biết sắp tới sinh nhật ngươi, nương ngươi vừa trở về đã bắt đầu chuẩn bị. Chúng ta đến từ rất sớm”
Trong đầu Lam Tiểu Sí đột nhiên lóe lên ý tưởng, nếu mấy ngày trước đã tới, vậy thì vừa kịp để hạ độc Kỳ tộc hoàng tử Kim Sấu Thạch?
Thanh Tỏa thấy ánh mắt nàng khác thường, vội hỏi “sao vậy?”
“Không có gì” Lại quay sang nói với Vi Sinh Từ “Tiểu Từ, sao ngươi không gắp thức ăn” Vừa nói vừa gắp thịt dê nương
Vi Sinh gia lúc ăn cơm đều không nói chuyện, cho nên Vi Sinh Kỳ đã trừng nàng mấy lần rồi. Nhà quan gia đãi tiệc, nữ quyến phải ngồi riêng một chỗ, giang hồ thì cũng thôi đi, không nhiều quy củ như vậy nhưng ngươi ở trên bàn cơm không thể yên tĩnh một lát được sao?
Lam Tiểu Sí nhìn hắn, thở dài “Vi Sinh thúc thúc, ngươi trừng ta con mắt muốn lồi ra rồi kìa. Đến, ăn xong miếng thịt nướng này rồi trở về tìm cho Tiểu Từ một thê tử tam tòng tứ đức nha” Vừa nói vừa gắp cho hắn một miếng thịt
Vi Sinh Kỳ trợn mắt “nếu ngươi không câu dẫn nhi tử ta, ta thèm nói với ngươi?”
Lời này không chút thỏa đáng, Mộ Lưu Tô lập tức lên tiếng “Vi Sinh gia chủ, hiếm khi gặp được, ta kính ngươi một ly” Hắn biết người Vi Sinh gia thẳng tính cho nên không tức giận, tuy nhiên dùng từ câu dẫn với một cô nương vẫn không hay lắm, tốt nhất không nên để hắn nói tiếp
Lam Tiểu Sí phản bác “ngươi nói vậy là không đúng rồi. Tiểu Từ là chó sao?Ta cho một miếng thịt liền chạy theo ta?” Thấy Vi Sinh Kỳ tức giận, nàng lại cười hì hì nói tiếp “hơn nữa Vi Sinh thúc thúc cũng chỉ ba mươi mấy tuổi, cũng có thể tìm một thê tử để nối dõi tông đường nha. Đúng rồi, ta thấy Tiết Khả Tâm kia không tệ, lại có ý với Vi Sinh thúc thúc, có cần để Ôn các chủ tìm người làm mai không?”
Vi Sinh Kỳ yên lặng cầm lấy lu rượu, trừng mắt với Mộ Lưu Tô: thất thần làm gì, không phải ngươi muốn cùng ta uống rượu sao?
Mộ Lưu Tô sửng sốt, vội cầm ly rượu, cạn chén cùng hắn
Lam Tiểu Sí ôm bụng cười, đừng nhìn Vi Sinh Kỳ bình thường ra vẻ đại thần tuyệt thế, nhắc tới nữ nhân liền kinh hãi như thế
Thanh Tỏa bật cười, nhẹ giọng nói “Tiểu Sí, không được nghịch ngợm”
Ôn Mê đi đến, nói “cùng cha đi qua kính rượu các thúc thúc, bá bá đi. Bọn họ từ xa đến đây, ngươi thân là vãn bối, không thể chậm trễ”
Lam Tiểu Sí thở dài một hơi, cầm chén rượu đi qua. Lần này Ôn Mê chỉ phát thiệp mời những chỗ gần nhưng dù sao cũng là yến hội, vẫn có mấy trăm người đến dự, đều là nhân vật nổi tiếng trên giang hồ
Mộ Lưu Tô cũng giậ mình, thế lực của Tiên Tâm các cùng ảnh hưởng của Ôn Mê thật không thể xem thường
Lam Tiểu Sí tự rót rượu cho mình, Ôn Mê liền nói “trà” Đứa nhỏ vô liêm sỉ, bao nhiêu người như vậy, ngươi uống một vòng không say chết sao?
Lam Tiểu Sí không để ý tới hắn, đi đến trước mặt chưởng môn Thục Vũ Thanh Phong môn Hóa Thành Vũ, ngọt ngào cười nói “Hóa bá bá, chất nữ kính ngài một ly”
Hóa Thành Vũ vội đứng dậy, nói “hiền chất nữ không cần đa lễ. Thật vất vả mới trở lại bên cạnh cha ngươi, phải nghe lời hắn ah”
“Đương nhiên. Chất nữ không hiểu chuyện, ngày sau còn cần Hóa bá bá chỉ điểm nhiều hơn”
Sau đó nàng còn chào hỏi mấy người khác, cả bàn có mười sáu người, nàng đều có thể gọi đúng tên và thân phận của đối phương, không sai một chút nào
Ôn Mê và Liễu Băng Nham, Đinh Tuyệt Âm, Đàm Truy, Cổ Hạc Anh đưa mắt nhìn nhau, trong mắt không giấu được kinh ngạc
Đinh Tuyệt Âm nói “không hổ là nữ nhi của Các chủ nha” Ôn Mê trí nhớ rất tốt, có thể gặp qua là không quên
Ôn Mê cười cười, nói “có chút bướng bỉnh” Ngữ khí có chút kiêu ngạo
Mộ Lưu Tô cũng cảm thán “trí nhớ của nàng thật tốt”
Vi Sinh Kỳ tức giận hừ một tiếng, trí nhớ không tốt sao có thể trong một khắc đã ghi nhớ cả cuốn Kỳ kinh phổ hoàn chỉnh chứ? Bực mình chua ngoa một câu “nữ tử không tài mới là đức”
Thanh Tỏa liếc hắn một cái, lão cổ hủ
Mộ Lưu Tô cười khẽ “Vi Sinh gia chủ, nói bậy nữ nhi trước mặt mẫu thân nàng, sẽ bị ghét bỏ nha”
Vi Sinh Kỳ lúc này mới nhớ ra trong bàn còn có mẫu thân thân sinh của Lam Tiểu Sí, vội hỏi “hôn sự của Lam Tiểu Sí, rốt cuộc là ngươi hay Ôn Mê làm chủ?”
Thanh Tỏa cười khổ, cũng biết tính hắn ngay thẳng, nàng cũng nói thẳng “chuyện này phải xem tâm ý đứa nhỏ”
Vi Sinh Kỳ không vui “xưa nay hôn sự đều là lệnh của cha mẹ, lời người mai mối, nào có hôn sự nào còn phải tùy thuộc vào ý nguyện của đứa nhỏ?”
Mộ Lưu Tô và Thanh Tỏa đều nhìn hắn. Ngươi không muốn để ý tới tâm ý của đứa nhỏ, vậy sao hai cha con ngươi lại đến Tiên Tâm các, còn như cao da chó xé hoài không rách? Tuy nhiên sợ hắn thẹn quá hóa giận nên không dám nói ra
Lam Tiểu Sí đi đến bàn của Già Ân, thấy chỉ có một mình hắn, dường như không ai muốn dây dưa cùng Ám tộc. Nàng ngồi xuống, hỏi “sao không ai muốn ngồi cùng ngươi?” Già Ân còn chưa trả lời, nàng đã nháy mắt nói tiếp “nhất định là vì ngươi rất anh tuấn rồi, dù sao thì người so với người đều tức chết nha”
“Ha ha” Già Ân cười thành tiếng “Ta kính Ôn tiểu thư một ly”
Lam Tiểu Sí khoát tay “Lam”
Già Ân bừng tỉnh đại ngộ “xem ra Tiểu Sí cô nương thích thân phận đại tiểu thư của Vũ tộc hơn”
“Dù sao cha ta rất keo kiệt”
Già Ân rót một ly trà, nói “tiểu thư thông thấu, mời”
Ánh mắt Vi Sinh Kỳ vẫn luôn không rời khỏi Lam Tiểu Sí, tức giận mắng Vi Sinh Từ “vô liêm sỉ, ngươi còn ngồi đây làm gì?”
Vi Sinh Từ ngạc nhiên, ta không ngồi đây thì ngồi đâu? Trên đất sao?
Vi Sinh Kỳ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, cả giận nói “đi theo Lam Tiểu Sí”
Mộ Lưu Tô và Thanh Tỏa dở khóc dở cười, Vinh Sinh Từ lại rất vui, vội đứng dậy, đi đến cạnh Lam Tiểu Sí
Lam Tiểu Sí ngạc nhiên “Tiểu Từ, sao ngươi lại đến đây? Đến, ngồi”
Vi Sinh Từ ngồi xuống cạnh Lam Tiểu Sí, nàng lại nhìn thoáng qua Vi Sinh Kỳ, không cần nghĩ cũng biết là hắn bảo nhi tử hắn đến đây. Vi Sinh Kỳ đương nhiên hiểu ánh mắt của nàng, hừ lạnh một tiếng
Lam Tiểu Sí lấy chén đũa cho Vi Sinh Từ, nói “ăn chút gì đi, đừng để ý tới cha ngươi”
Già Ân hứng thú nhìn Vi Sinh Từ, hỏi “người Vi Sinh thế gia?”
Lam Tiểu Sí đáp “đúng vậy. Vi Sinh thiếu chủ Vi Sinh Từ. Già Ân công tử chưa từng gặp qua sao?”
“Từng gặp mặt Vi Sinh Kính một lần, những người khác không biết. Người Vi Sinh thế gia hiếm khi rời khỏi Cửu Vi sơn”
“Đúng vậy, người này càng hiếm khi ra ngoài hơn”
“Tiểu thư và hắn quan hệ thật thân mật”
Lam Tiểu Sí rót nước trà cho Vi Sinh Từ, nói “tính cách hắn tốt hơn cha hắn”
Già Ân nhìn Vi Sinh Từ như có chút suy nghĩ
Tiệc tàn, Ôn Mê cùng Tứ đại trưởng lão tiễn khách, ai đường xa thì được an bài ở lại Thái Cực Thùy Quang. Lam Tiểu Sí mặc kệ mọi chuyện, trở về phòng của mình
Thanh Tỏa nói với Mộ Lưu Tô “đêm nay ta muốn ngủ cùng nữ nhi, e là phải chậm trễ Mộ tướng rồi”
Mộ Lưu Tô cười đáp “bổn tướng bị vắng vẻ cũng không phải một, hai lần. Tối nay phải bảo Ôn các chủ đưa mấy con cua đến phòng ta, để chấm với đĩa giấm chua trong lòng ah”
Thanh Tỏa cũng cười nói “một đống tuổi còn đùa như vậy”
“Bản tướng không nghĩ mình già nhưng thấy mấy đứa nhỏ mới nhận ra tuổi không còn trẻ nữa”, dứt