Lam Tiểu Sí tìm khắp Phương Hồ Ủng Thúy vẫn không thấy Vi Sinh Từ, quyết định đển Lạc Nhật thành xem thử, nàng đã quên việc mình đề cập tới Trường Sinh tuyền nhưng nghĩ rằng Vi Sinh Từ nếu đi nơi khác thì ắt hẳn là Lạc Nhật thành. Nếu hắn không ở đó, cũng có thể báo cho Vi Sinh Kỳ biết
Đúng lúc này có Vũ nhân đến bẩm báo “Đại tiểu thư, bên ngoài có người Ám tộc cầu kiến”
Lam Tiểu Sí hỏi lại “là người Ám tộc đặc biệt tuấn tú hay bình thường?”
Vũ nhân kia thành thật đap “đặc biệt tuấn tú”
Ắt hẳn là Già Ân rồi. Lam Tiểu Sí vội nói “mời hắn vào đi”
Biết thông truyền trước, luôn không có ác ý
Vũ nhân đưa Già Ân tiến vào. Lam Tiểu Sí mỉa mai “ngươi so với cha ngươi thế nhưng lễ phép hơn”
“Lần trước gia phụ và Già Chi Kính ban đêm xông vào Phương Hồ Ủng Thúy, ta thật xin lỗi”
‘Không xảy ra chuyện gì, một tiếng xin lỗi có thể xong việc nhưng ít ra ngươi nên thông báo với ta một tiếng. Ngươi biết đó, cha ta không hoan nghênh người Vi Sinh thế gia, dù là trước kia hay bây giờ”
“Về sau ta mới biết việc này”
Lam Tiểu Sí lập tức phát hiện ra vấn đề “chuyện tập kích Phương Hồ Ủng Thúy, cướp Hạo Thiên Xích Huyết quan trọng như vậy, cha ngươi lại chỉ thương lượng với Già Chi Kính mà không nói với ngươi? Phụ tử các ngươi có mâu thuẫn với nhau sao?”
Già Ân thở dài một hơi, Lam Tiểu Sí tuổi nhỏ nhưng đặt vấn đề luôn là một châm thấy máu, liền nói “xin thứ lỗi, ta không thể tiết lộ cơ mậ của Ám tộc với ngươi. Ta đến chỉ vì gia phụ vẫn muốn cùng Vũ tộc hoàn thành giao dịch về Hạo Thiên Xích Huyết”
“Có thế. Một phần Hạo Thiên Xích Huyết giá năm vạn lượng hoàng kim. Các ngươi nếu có Trường Sinh tuyền, vậy sẽ gia tăng chiến lực vĩnh viễn cho các chiến sĩ, thật có lời. Tuy nhiên vì đảm bảo dược hiệu, các ngươi phải để chiến sĩ của mình dùng Trường Sinh tuyền trước, nếu không Hạo Thiên Xích Huyết không có tác dụng hoặc có xung đột với Trường Sinh tuyền, chúng ta sẽ không chịu trách nhiệm”
“Ngươi có thể làm chủ? Hay là để ta gặp mặt Vũ tôn, trao đổi với hắn?”
“Có thể, nhưng cha ta đang tức giận lắm, ngươi cẩn thận nha”
Già Ân đương nhiên vẫn không tin nàng, dù sao nàng chỉ mới mười sáu tuổi.
Lam Tiểu Sí khẽ gọi một tiếng, liền có Vũ nhân đến đưa hắn đi gặp Lam Phỉ, nàng còn phải đi tìm Vi Sinh Từ, không có thời gian theo bồi hắn
Lam Phỉ lúc này đang ở thư phòng, tâm tình không tệ, còn đánh đàn cho hai mỹ nhân nhảy múa, thấy Già Ân tiến vào liền nhíu mày mất hứng. Hắn đúng là cực kỳ tức giận Ám tộc
Già Ân làm như không thấy, khom người hành lễ “Vũ tôn”
Lam Phỉ tiếp tục đánh đàn “thì ra là Già Ân công tử, tới đây có chuyện gì?”
“Không dám giấu Vũ tôn, là gia phụ bảo ta đến trao đổi Hạo Thiên Xích Huyết”
“Lệnh tôn đúng là da mặt dày”
“Vũ tôn thật biết nói đùa”
“Ngươi đã gặp Tiểu Sí?” Chuyện này cũng không khó đoán, Già Ân và Lam Tiểu Sí vốn đã quen biết nhau, tới đâu gặp nàng đầu tiên cũng là bình thường
“Đã gặp qua”
“Vậy nàng nói thế nào?”
“Tiểu Sí nói một phần Hạo Thiên Xích Huyết giá năm vạn lượng hoàng kim, yêu cầu chiến sĩ Ám tộc ăn Hạo Thiên Xích Huyết trước, nếu không không đảm bảo được dược hiệu”
“Nếu đã vậy, ngươi còn tới tìm ta làm gì?”
Già Ân có chút ngoài ý muốn. Chuyện lớn như vậy, ngươi lại để nữ nhi định đoạt?
Lam Phỉ vẫn đánh đàn xem múa “cứ theo lời nàng nói mà làm”
“Nếu đã vậy, ít ngày nữa chúng ta sẽ đưa hai chiến sĩ đến đây, đến lúc đó còn làm phiền Vũ tôn”
“Không cần khách khí, ta luôn nể mặt hoàng kim”
Già Ân dở khóc dở cười
Lam Tiểu Sí phân phó Sâm Lam “mang ta đến Lạc Nhật thành đi”
Sâm La giao công việc trong tay lại cho Phượng Dao, sau đó cõng Lam Tiểu Sí bay về Lạc Nhật thành, dọc đường hỏi “ta thấy Già Ân đến chỗ Vũ tôn”
“Ừ, hắn muốn đổi Hạo Thiên Xích Huyết để cải tạo thực lực cho chiến sĩ Ám tộc”
“Công hiệu của Trường Sinh tuyền, nghe nói thôi đã thấy đáng sợ, có thêm Hạo Thiên Xích Huyết e là uy lực càng thêm kinh người. Chúng ta thực sự muốn hợp tác sao?”
“Có tiền sao không kiếm? Có điều Trường Sinh tuyền đúng là uy hiếp, chúng ta phải tìm hiểu dược tính của nó, không uy hiếp chúng ta là được”
“Nếu Già Dạ dùng đám chiến sĩ này đối phó với thế lực khác, e là thiên hạ đại loạn”
Lam Tiểu Sí liếc mắt xem thường “kiếm tiền trước rồi tính sau, ta quản mấy chuyện này làm gì. Khi Vũ tộc rơi vào thời điểm sống chết, ai để ý chứ?”
Sâm La im miệng, đột nhiên có cảm giác như đang nói chuyện với một Lam Phỉ khác
Khi Lam Tiểu Sí đến Lạc Nhật thành, Liễu Băng Nham còn chưa trở về, nàng cũng không để ý, cưỡi Sâm La bay thẳng vào trong thành. Dân chúng Ám tộc nhìn thấy cũng không thèm hỏi. Nàng tìm được Ôn Mê trước, ngạc nhiên hỏi “Ôn các chủ, ngươi đi loạn trong thành làm gì? Đúng rồi, ngươi có thấy Tiểu Từ không?”
Ôn Mê tức giận, người vốn tao nhã mà lúc này cũng muốn nổi trận lôi đình “còn dám nhắc tới Tiểu Từ. Ngươi đúng là nha đầu vô liêm sỉ”
Lam Tiểu Sí càng ngạc nhiên “gì vậy?Vừa gặp mặt đã mắng ta, đây là đạo đãi khách của Tiên Tâm các sao?”
“Ta hỏi ngươi, Tiểu Từ nói, ngươi bảo ai lấy được Trường Sinh tuyền, có thể cầu hôn ngươi là thật hay không?”
Lam Tiểu Sí ngây dại “gì vậy?”
Ôn Mê thấy biểu tình của nàng, thở dài nhẹ nhõm “không phải là tốt rồi. Ngươi sao có thể gây chuyện chứ”
“Tiểu Từ đâu?”
Ôn Mê lại tức giận “đang đi tìm Trường Sinh tuyền, mỗi người Ám tộc trong Lạc Nhật thành đều bị hắn bắt lấy mà hỏi, cũng sắp đào hố tìm dưới lòng đất rồi”
Lam Tiểu Sí lúc này mới nhớ ra mình từng đề cập tới việc này, vừa tức giận vừa buồn cười. Nghe nói Vi Sinh Từ không có việc gì, nàng