Sáng chủ nhật cuối tuần, lớp sương mù buổi sớm vừa tan hết, bầu không khí mát mẻ, lành lạnh.
Tiêu Lạc bị sốt cao, ba mươi chín độ, không hiểu nguyên nhân gì mà lại sốt, cô cuộn người trong chăn, rất lạnh.
Trình Tranh từ sớm đã phải tỉnh giấc, phát hiện bên cạnh có một cục bông nhỏ nóng ran, nhưng cứ kéo chăn cuộn người lại trông như rất lạnh sắp không chịu được.
Trình Tranh gọi điện ngay cho bác sĩ riêng đến để kiểm tra xem sao.
Anh không ngờ cô lại phát sốt, nằm trên giường kêu lạnh, anh phải lấy thêm chăn cho cô.
Anh chưa từng chăm sóc người bị bệnh bao giờ, mà cô lại rất không an phận mà nằm im, cứ thích lăn qua lăn lại suýt nữa là ngã xuống giường.
Tiêu Lạc mơ màng, mò tay ra ngoài tìm điện thoại.
Bên ngoài lạnh thấu xương, khiến cô chỉ muốn rụt tay trở về, sau khi lấy được điện thoại cô gấp gáp cuộn tròn người trong chăn.
Cô còn nghe thấy tiếng của dì Trương có vẻ như đang cố tình trách móc cô, đã thế còn tự ý đi vào phòng.
Là thường ngày cô hiền lành quá nên được đà lấn tới đúng không?
" Dì vào đây làm gì vậy? " Cô cố mở miệng nói chuyện với dì Trương.
Dì không nói gì, trực tiếp hất chăn, cho đến khi nhìn thấy cơ thể cô trong đôi mắt ngạc nhiên của cô.
Bà già này...!rốt cuộc có bị điên không thế?
" Tô tiểu thư.
Thất lễ rồi, tôi cũng chỉ muốn biết cô sốt cao như thế nào thôi.
" Dì Trương nhìn cô bằng ánh mắt không mấy tốt đẹp gì, cũng chẳng đắp lại chăn cho cô.
" Trình Tranh đâu? " Cô cố gắng ngồi dậy, nhìn thẳng vào mặt dì.
" Trình thiếu đã đi ra ngoài từ lâu.
Có chuyện gì sao? "
Thảo nào, dì Trương lại làm ra cái chuyện này.
" Dì Trương, cháu không có ghét dì! Cháu chưa từng nghĩ sẽ mắng chửi một người làm thiếu tôn trọng người khác.
Vả lại, dì không chỉ là người làm, mà còn là động vật bốn chân.
"
" Tô tiểu thư, cô đây là sỉ nhục người có tuổi? "
Tiêu Lạc mỉm cười lịch sự, chỉnh lại tóc dài mượt của mình.
" Không có người có tuổi như dì cả.
"
Thấy dì tức giận, muốn ra tay với cô, nụ cười hiện lên trên khuôn mặt cô càng rõ ràng, là kiểu cười xán lạn không có tà niệm.
" Con gái dì học rất giỏi, còn tốt nghiệp trường đại học nước ngoài nữa nhỉ? Chị ấy về nước rồi dì có biết không? "
Dì Trương ngạc nhiên, chuyện đó là đương nhiên.
Bởi vì tối hôm qua cô phát hiện còn có một cô gái đứng dưới nhà, đôi mắt lúc nào cũng nhìn lên phía phòng cô, khuôn mặt khả ái như bạch liên hoa nhìn mãi không dời.
Và cũng nhờ một phần cô nghe được cuộc nói chuyện của hai người đang cố cậy cửa phòng cô.
" Ai...!Chắc giờ này chị ấy đang ở với Trình Tranh rồi nhỉ? "
Tiêu Lạc ngoài miệng thì bình tĩnh đến khó tin, nhưng trong lòng sớm đã dậy sóng, trái tim của cô hơi đau nhói một chút.
" Hừ, tiểu thư biết thế tôi cũng không muốn giấu.
Cô không nên ở đây! "
Cô sớm nên