Thành phố A được mệnh danh là thành phố thiên đường, kinh tế, thời trang, môi trường và công nghệ luôn đứng hàng đầu.
Thành phố A đất rộng của nhiều, biết bao doanh nhân nổi tiếng và những người giàu có đều sinh sống ở đây.
Trình gia là một gia tộc danh giá nhất trên mảnh đất này.
Người bạn thân Diệp Sương của Tiêu Lạc một thời mê mẩn nhan sắc của Trình Tranh, từng nghe ngóng khắp nơi trong giới truyền thông về cậu chủ họ Trình, suốt ngày kể lên kể xuống với cô, nhờ đó mà cô biết không ít về Trình Tranh.
Tối nay, Trình gia có một sự kiện trọng đại, cậu chủ Trình gia mới chỉ hai mươi ba tuổi ấy chính thức thừa kế gia tộc.
Ngay sau khi tin tức được tung ra, những người có gia thế lớn trong thành phố đều đến cửa nhà tặng quà, những gia đình có con gái đến tuổi mới lớn càng không thể bỏ qua cơ hội tuyệt vời này.
Nếu không phải Tiêu Lạc bị cha và chị ép đi thì cô cũng chẳng buồn vác mặt đến Trình gia để góp vui với họ, ở nhà ngủ có phải tốt hơn không?
Tư Hà đến bên cạnh Tiêu Lạc, ấn người cô ngồi xuống để mình trang điểm, làm tóc.
" Con gái con đứa, có ai như em không? Em định để mặt mộc đến Trình gia đấy à?"
Tư Hà học theo ngành makeup, là một chuyên gia trang điểm có tiếng ở nước ngoài, bản thân cô cũng cảm thấy mình không thích hợp với việc quản lý kinh doanh, nên lùi về làm thợ makeup.
Da của Tiêu Lạc mịn màng, trắng nõn nên việc trang điểm cũng không nhiều thời gian mấy.
" Chẳng phải đã có chị lo rồi sao?" Tiêu Lạc mỉm cười, đúng vậy Tiêu Lạc cô muốn mang cái mặt không trang điểm gì đến Trình gia, khiến họ phải nhìn cô bằng con mắt khác.
Cô đã từng gặp lão phu nhân của Trình gia, bà là người khá khó tính, nếu không làm vừa ý bà thì đừng nghĩ đến chuyện bước chân vào hộ khẩu Trình gia.
Tiêu Lạc muốn hủy hôn, yêu thích sự tự do, căn bản là có không thích hợp với giới kinh doanh.
Nhưng cô là người không giỏi nói dối, đây là một điểm yếu của cô, rất dễ bị người khác nắm thóp.
Vì vậy, khi cô vừa nói xong câu đấy, ngay lập tức đã một tiếng " cốc " gõ xuống đầu.
" Hừ! đừng có mà nói như thế! Ý đồ của em chị còn không nhìn ra sao? "
" Vậy chị còn hỏi em làm gì? "
Tư Hà không muốn tranh cãi gì với Tiêu Lạc, đây là người em gái mà chị yêu chiều nhất, không muốn đứa em gái này phải chịu thiệt thòi.
Nhưng chính chị lại là người đã gò bó em phải liên hôn, giờ chị chỉ mong cô không bị người nhà của Trình Tranh đối xử tàn nhẫn.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Tiêu Lạc nghe máy trong khoảng thời gian rất ngắn, chỉ nói vâng dạ với đầu bên kia.
Xong cô mỉm cười với Tư Hà, vừa chạy xuống dưới nhà vừa nói "