Ở thành phố A, mưa rả rích không ngớt, cuối cùng sau gần nửa tháng, trời cũng hửng nắng một chút.
Đã lâu lắm rồi Tiêu Lạc không về nhà bà do là năm cuối đại học, bài vở xếp cả đống.
Bây giờ cô mới có thể sắp xếp được.
Cô xuống giường vào vscn, khi bước vào phòng khách nhỏ, Tiêu Lạc thấy bà ngồi trên ghế sô pha, lật quyển album xem ảnh.
" Bà ơi, bà lại mở ra xem rồi.
Bà xem nhiều thế không chán ạ? "
" Cháu gái của bà, làm sao bà có thể chán được chứ? " Bà nội cô rất nho nhã, khi đeo kính vào càng tri thức, rất có khí chất.
Tiêu Lạc mỉm cười, nhanh nhẹn ngồi xuống cạnh bà.
Quyển album mà bà nội cô cầm trên tay đó là số ảnh chụp cô từ khi cô chuyển về đây sống với bà.
Tấm ảnh ngay trước mắt đây là lúc cô chơi đàn piano năm mười bốn tuổi ở nhà cha mẹ, mặc một chiếc váy, mi cụp xuống, ngón tay đang nhảy nhót trên các phím đàn, trông vô cùng tập trung.
Bà nội cô nói " Lúc đấy cuối tuần nào cháu cũng qua học đàn với mẹ cháu, đi đi lại lại giữa hai nhà, bà thấy khó khăn nên để cháu ở bên cho tiện, ai ngờ cháu còn nói cháu thích như thế, làm bà khó hiểu vô cùng! "
" Cháu thích ở gần bà mà! " Tiêu Lạc cười híp mắt.
" Đứa trẻ này, hết nói nổi cháu mà! "
Tiếp đến là một bức ảnh chụp bốn đứa con gái nhỏ, mặt ai nấy đều cười rạng rỡ.
Trong khoảng thời gian dài này, Tiêu Lạc quen biết được Diệp Sương, Mộng Đình và Lộ Khiết, họ thường hay qua nhà cùng cô chơi hoặc là sẽ đưa cô đi đâu đó.
Khi lên đến cấp ba, cả bốn người họ cùng lớp rồi vô cùng thân thiết, họ đều nói lúc vừa gặp cô, trông cô rất khó gần, lại còn trầm tính im lặng suốt.
Bây giờ thì tốt hơn trước nhiều rồi.
" Cứ tưởng khó gần thế nào, cuối cùng cũng nhờ bọn mình mà dễ gần thôi! " mỹ nữ với vẻ đẹp đầy cá tính Lộ Khiết thở dài nhìn cô rồi cười.
" Cũng may là quen được nó, nếu không ba bọn mình mới vào được một ngôi trường danh giá với điểm khảo sát cao như thế đấy! " Mộng Đình được người khác gọi với cái tên mỹ nữ thon thả ngồi chống cằm, nhìn cô với ánh mắt sùng bái.
" Này này, nếu không phải là tao xông ra đánh cái tên lưu manh định lôi Lạc Lạc đi thì bọn mày còn lâu mới được hưởng lợi nhá! " Diệp Sương girl " nam tính " đang im lặng nãy giờ bỗng khoác vai cô, hùng hổ khoe khoang chiến tích.
Tiêu Lạc đang cắn hướng dương, tự dưng bị nhắc tên cũng ngẩng đầu nhìn, nghe đám bạn nhắc đến chuyện trước kia.
" Là do bọn mày kiếp trước đã cứu cả thế giới mới được người bạn như tao đấy! " Tiêu Lạc lại chăm chăm vào đ ĩa hướng dương