Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Lệnh Dung vô cùng bất ngờ.
Sau khi giải cứu Cao Tu Viễn, nàng chưa hề gặp lại hắn thêm lần nào, ai ngờ sau khi rời kinh ngắm tuyết lại nhìn thấy hắn.
Hôn sự hai nhà Hàn – Phó là do Điền Bảo không có ý tốt thúc đẩy, Lệnh Dung rơi vào đường cùng gả cho Hàn Chập, ở Hàn gia như đi trên tấm băng mỏng, đương nhiên trong lòng cực kỳ hận Điền Bảo. Mà sở dĩ Điền Bảo nhúng tay vào mối hôn sự này là do Cao Tu Viễn quay trở về cáo trạng, mới có thể ghi thù, khiến cho Hoàng Đế và đại hoạn quan liều mạng đắc tội Hàn gia, cũng nhất quyết phải đẩy Phó gia vào hố lửa, cứ vậy trở thành kẻ thù của nhau.
Lúc ấy nàng còn cảm thấy hắn như gió xuân tháng hai, trăng sáng giữa hè, trong sáng thanh cao. Ai ngờ hắn ta lại là kẻ lòng dạ hẹp hòi, ỷ vào quyền thế để trả thù, đức hạnh như vậy, thật uổng cho dung mạo thanh tú kia.
Trong lòng Lệnh Dung vướng mắc, cài lại áo choàng, lạnh giọng nói: "Cao công tử, thật trùng hợp."
"Phu nhân...." Cao Tu Viễn sửng sốt, "Phu nhân biết thân phận của tại hạ?"
"Đâu có gì lạ." Lệnh Dung cười lạnh, gió thổi qua lớp áo choàng hồ ly, nhẹ nhàng phớt qua hai má, ánh mắt của nàng lại lạnh lùng, "Dù sao sau khi công tử quay trở về đã tặng một phần đại lễ, lễ vật quá nặng, sao ta có thể không tra rõ nguyên nhân. Bên ngoài lạnh, ta đi vào trước." Dứt lời, nàng kéo Hàn Dao vào phòng riêng.
Đúng lúc này Đường Giải Ưu đi tới, kéo mành nhìn ra bên ngoài, cười nói: "Ngoại tổ mẫu mới hỏi sao hai người còn chưa đi vào. Vị này... là?"
"Không biết." Lệnh Dung trả lời.
Đường Giải Ưu vẫn cười như trước, còn tấm tắc thở dài, "Cảnh trên sườn núi cũng thật đẹp." Ánh mắt lại chỉ nhìn Cao Tu Viễn.
Hàn Dao thấy Lệnh Dung có gì đó không đúng, tiện tay kéo mành, "Gió rất lạnh, cẩn thận đừng để bị cảm." Sau khi hạ rèm xuống, ánh mắt nàng ấy nhanh chóng liếc qua Cao Tu Viễn, liền thấy thiếu niên ôn nhuận như ngọc, vẫn đứng cạnh cây mai như trước, vẻ mặt có phần ngạc nhiên. Phía sau hắn là cảnh núi tuyết cùng mười dặm hoa mai, gió thổi khiến tuyết bay tán loạn, cánh hoa tung bay.
Tướng mạo cùng khí chất xuất chúng như vậy, sợ là ở kinh thành cũng không có người thứ hai.
Lúc đi vào phòng riêng, Hàn Dao nghĩ như vậy.
. . .
Cảnh tuyết mai là cảnh có một không hai ở kinh thành, ngồi ngắm cảnh tuyết rơi cũng là một loại lạc thú.
Lệnh Dung tự biết thái phu nhân không thích nàng, ngoại trừ những lúc cần thỉnh an thì rất ít khi nói chuyện với bà, phần lớn thời gian nàng đều ở bên Dương thị và Hàn Dao. Sau khi hồi phủ, mỗi người đều được nhận một cành mai, vì mới chiết sáng nay nên vẫn còn tươi mới, dùng để ngâm rượu hoặc làm mứt hoa quả đều rất ngon.
Đêm đó Lệnh Dung làm một mâm điểm tâm, ăn đến no say thích ý.
Lúc nhắm mắt lại, cảm giác bản thân vẫn còn đang ở rừng mai, chóp mũi còn vương mùi hương thoang thoảng, tuyết trắng cùng rừng mai đỏ rực trước mắt. Nhưng bỗng dưng, giữa rừng mai xuất hiện Cao Tu Viễn, khiến nàng mất hết hứng thú.
Ai ngờ hai ngày sau, Lệnh Dung ra phủ lại gặp Cao Tu Viễn.
Ngày Tết sẽ phải về nhà, Lệnh Dung đã nói trước với Dương thị, sau đó cùng Tống cô cô chuẩn bị lễ vật cho nhà mẹ đẻ, ngoài ra nàng muốn chuẩn bị thêm lễ vật riêng nên tới nơi bán giấy bút nổi danh kinh thành, chọn cho phụ thân nghiên mực tốt nhất trong cửa hàng, mua cho mẫu thân chút giấy viết linh tinh gì đó.
Sắp hết năm nên không ít cửa hàng đã đóng cửa, nơi bán giấy bút cũng trở nên quạnh quẽ hơn rất nhiều.
Lệnh Dung dẫn theo Tống cô cô và Sơn Trà, lên lầu hai theo hướng dẫn của tiểu nhị, bên trong có một bàn dài trưng bày nghiên mực. Trong cửa hàng rất ít người, tầng hai cũng không có ai, nàng chọn nghiên mực xong, muốn lấy thêm vài thỏi mực, bỗng nhìn thấy thỏi mực Tùng Hạc Diên Niên, đang muốn kêu tiểu nhị mang tới đây, lại nghe thấy có người nói: "Mặc dù thỏi mực kia rất tốt, nhưng lại không phù hợp với nghiên mực này."
Lệnh Dung nghe thấy vậy, chỉ thấy Cao Tu Viễn đang đứng cạnh giá sách, nhìn sang phía bên này.
"Thật sao?" Nàng thưởng thức thỏi mực, thuận miệng hỏi: "Vì sao lại nói vậy?"
"Thiếu phu nhân chọn nghiên mực được làm từ loại đá tốt nhất Giang Châu, chất đá nhẵn nhụi, có thể mài mực nhanh, để mấy ngày cũng không khô mực. Tại hạ là người Giang Châu, biết thỏi mực nào xứng với nó nhất." Cao Tu Viễn thong thả lại gần, cầm một thỏi mực khác, đưa cho Lệnh Dung, "Thỏi mực này xứng với nó nhất."
Lệnh Dung nhìn kĩ, thấy thỏi mực kia màu xanh tím, trên thân khắc hình hạc, ngửi kĩ còn có mùi hương thuần khiết.
Trong lòng nàng do dự.
Mặc dù nghiên mực là đồ dùng thường ngày, nhưng nàng lại chỉ biết sơ qua, nhìn thái độ của Cao Tu Viễn, chắc hẳn hắn rõ hơn nàng, có thể tin được. Nhưng trước kia hắn nói không giữ lời, cáo trạng với hoạn quan, lấy việc công trả thù riêng, đẩy nàng vào hố lửa, dù sao trong lòng nàng cũng có khúc mắc.
Lệnh Dung do dự một lát, để thỏi mực tên Tiêu Lâm Tiên Hạc lại, bảo tiểu nhị lấy Tùng Hạc Diên Niên cho nàng.
Cao Tu Viễn có phần bất ngờ, ngăn tiểu nhị lại, "Thiếu phu nhân không thích thỏi mực này... hay là không muốn nghe lời khuyên của tại hạ?"
Lệnh Dung nhíu mày, "Công tử nghĩ sao?"
"Chắc hẳn là vế sau." Cao Tu Viễn khẳng định, "Ngày ấy đã quấy rầy phu nhân, vốn muốn tới tạ lỗi, nhưng nhìn sắc mặt của thiếu phu nhân, chắc là hiểu nhầm tại hạ. Ngày đó được phu nhân cứu, nếu đã đồng ý không đề cập tới chuyện này, dĩ nhiên tại hạ sẽ không làm trái."
"Thật sao? Vậy mà ta lại nghe nói, nhờ có vị cữu cữu kia của ngài, ta mới có vinh dự vào kinh."
Cao Tu Viễn áy náy, lùi ra sau nửa bước, cúi người tạ lỗi, "Là ta đã làm hại thiếu phu nhân. Thật sự ngày đó ta không nói với Điền tổng quản chuyện của Phó gia, mãi tới sau này mới biết được thánh chỉ tứ hôn, khi đó mọi chuyện đã được định đoạt, chỉ có thể vô cùng hổ thẹn. Hôm nay có duyên gặp lại thiếu phu nhân, ta mạo phạm tới đây, thật lòng tạ lỗi." Nói xong, lại cúi người lần nữa.
Hai cái thi lễ này khiến Lệnh Dung có phần bất ngờ, dù sao Cao Tu Viễn cũng lớn tuổi hơn nàng, tư thái này quá mức trịnh trọng.
Nàng ngẩn người, nói: "Ngài tới đây... chỉ để giải thích?"
Đương nhiên lời này là hỏi Cao Tu Viễn.
Thưở còn nhỏ hắn làm việc tùy ý, ý chí kiên cường, mới lên kinh đã được Điền Bảo quan tâm chăm sóc, nhưng ở chung lâu ngày, thấy rõ thái độ làm người
Video hướng dẫn cách làm món lưỡi vịt ninh:
https://youtu.be/hSldGpK0Cck