Mật nhi đình vẫn khoáng đạt, bề thế giống thuở nào. mặc dù đã được xây dựng từ khá lâu, song đến hôm nay vẫn chưa thấy có vẻ gì là cũ kỹ chứ đừng nói xuống cấp. cũng hiển nhiên, chỗ này đâu phải địa phận lãnh cung. nó là nơi hạng đế lý uyên vẫn thường xuyên lui tới kia mà.
Hôm nay, hơi khác thường nhật, hạng đế không tới ngắm cảnh một mình. cùng thưởng ngoạn còn có thêm hai người nữa: hoàng hậu triệu cơ và hoàng phi triệu phi yến.
Ngồi trên chiếc ghế đặt ở hướng đông, trong bộ cẩm bào thêu ngũ trảo kim long sống động, hạng đế nhìn hoàng hậu triệu cơ, tay vuốt râu cười hỏi:
- ái hậu, chẳng phải nàng nói có món đồ muốn tặng cho ta sao?
Không giống thiên đức hoàng đế của đại trần, hạng đế xưa giờ vẫn vậy, thay vì "trẫm" thì lại thích xưng "ta" hơn. đó cũng là điều khiến cho mọi người cảm thấy dễ gần khi cùng hắn tiếp xúc. có lẽ do bản thân lý uyên hắn mong muốn như vậy, cái loại cảm giác thân thiện, hiền từ này.
Hoàng hậu triệu cơ mặc bộ cung trang màu trắng bên trong, phía ngoài khoác một chiếc áo mỏng màu ánh kim có thêu chín con phượng hoàng, nhoẻn miệng hồi đáp:
- hoàng thượng hà tất phải nóng vội, thần thiếp lý đâu lại dám nuốt lời với người.
- ái hậu cũng không thể trách ta, ai bảo nàng ra vẻ thần bí như vậy, thực khiến cho ta rất đỗi tò mò.
Bên cạnh, hoàng phi triệu phi yến cũng góp lời:
- tỷ tỷ, muội đây cũng rất hiếu kì muốn biết rốt cuộc là món quà gì mà tỷ tỷ lại cố công che đậy như vậy.
- phi yến muội nói gì vậy? lời này của muội, để người ta nghe được, không khéo họ lại cho là tỷ tỷ đây có điều ám muội.
- a, xin lỗi tỷ tỷ, là muội lỡ lời.
- vậy lần sau muội nên chú ý lời nói của mình một chút, đừng để người ta chê cười thân là hoàng phi lại không biết ăn nói.
Triệu phi yến cúi đầu vâng dạ, nhu thuận tiếp thu, mặc dù trong lòng thì chẳng hề vui vẻ. trái lại, nàng rất bất mãn. đối với người tỷ tỷ này, nàng sớm đã sinh tâm ghen ghét.
Hạng đế lý uyên không phải kẻ ngốc, mối quan hệ rạn nứt giữa triệu cơ và triệu phi yến, hắn từ lâu đã nhìn thấu. sự tranh đấu của đôi bên, hắn cũng biết rất rõ. dù vậy, hắn chẳng hề có ý nghĩ can ngăn. thật ra thì sự tranh đấu này vốn chính là điều hắn đã mong muốn.
Vờ như chẳng nghe ra mùi hoả dược, hắn lại lần nữa lên tiếng hối thúc hoàng hậu triệu cơ về món quà mà nàng đã hứa dâng tặng.
Triệu cơ dĩ nhiên không dám để cho lý uyên hắn phải chờ đợi lâu, xoay sang nhìn hai cung nữ thân cận tiểu thuý - tiểu mỹ vẫn đang đứng hầu phía sau, ra hiệu.
Hiểu ý, tiểu thúy và tiểu mỹ lập tức tiến lên. tiểu thúy nhẹ nhàng đem chiếc hộp gấm hình chữ nhật mà tiểu mỹ đang cầm trên tay mở ra, cầm lấy quyển trục cuộc tròn bên trong dâng cho hoàng hậu triệu cơ.
Hạng đế lý uyên, triệu phi yến không hẹn mà gặp, cùng tập trung ánh mắt vào quyển trục nọ.
Đây là thứ gì? một bức hoạ chăng?
Sở dĩ bọn họ nghĩ đến "hoạ" chứ không phải "thư" hay một cái gì khác là bởi cả hai đều biết dạo gần đây hoàng hậu triệu cơ đang thụ giáo ở phương diện này.
Thực tế chứng minh suy đoán của bọn họ không sai. quyển trục kia đích xác là một bức hoạ chân dung, vẽ theo lối truyền thần. đối tượng được vẽ chẳng ai khác ngoài lý uyên. trong tranh, hắn đang mặc long bào, bên hông đeo một thanh bảo kiếm, tay trái nắm hờ chuôi kiếm còn tay phải thì đưa lên vuốt nhẹ chòm râu.
Bức tranh rất sống động, lại có nội hàm. mọi người đều biết, trước khi đăng cơ, lý uyên cũng từng có một thời cầm binh đánh trận, chinh chiến bắc nam. nay, triệu cơ vẽ kiếm, phong cảnh phía sau còn hoạ ra muôn dặm núi sông, thấp thoáng những ngọn cờ, ngụ ý rõ ràng để ca ngợi công lao, một thời oanh liệt. chính điều đó đã làm cho lý uyên càng thêm yêu thích.
Càng xem, tiếu ý càng đậm, hạng đế lý uyên liên tiếp gật đầu ngợi khen. rồi hắn hỏi:
- ái hậu, bức tranh này là do nàng vẽ sao?
Hoàng hậu triệu cơ gật đầu, giọng ôn nhu:
- vâng, thưa hoàng thượng. bức