"con"? "kỳ nhi"? lâm thục nhu nghĩ đến cảnh tượng đó, khi mình kêu gọi trần tĩnh kỳ như vậy, trên gương mặt liền lộ ra nét khác lạ. cảm giác thật là cổ quái lắm.
Luận tuổi tác, đồng ý là nàng cũng đã đủ để làm mẹ trần tĩnh kỳ; lý long việt - nhi tử của nàng - so với trần tĩnh kỳ vốn dĩ cũng cùng một thế hệ, đồng trang đồng lứa; thế nhưng... lâm thục nhu nàng thực là chẳng muốn xưng hô như vậy đâu. nàng nghĩ về sau mình cứ gọi "an vương" giống trước là được rồi.
...
Những ngày tiếp theo trần tĩnh kỳ vẫn không lên lớp; công việc giảng dạy cho các vị hoàng tử, công chúa, toàn bộ đều do hai vị đại học sĩ là nguyễn chánh và trần thừa ân luân phiên phụ trách. khỏi phải nói, việc này đương nhiên đã khiến tiểu công chúa lý long tranh âm thầm phiền muộn. cô bé rất lo sẽ không còn được nghe trần tĩnh kỳ bảo ban chỉ điểm nữa. trong cảm nhận của cô bé, cách giảng dạy của trần tĩnh kỳ so với nguyễn chánh và trần thừa ân thì hay hơn rất nhiều, linh hoạt chứ chẳng hề cứng nhắc.
Đã không dưới ba lần lý long tranh hướng bình phi thỉnh cầu, nhờ vị mẫu phi hiền từ này của mình tác động đến hạng đế lý uyên, xin cho trần tĩnh kỳ được tiếp tục đứng lớp giảng dạy.
Thương con, lâm thục nhu cũng lấy dũng khí thử hướng hạng đế mở lời, mặc dù bình thường nàng vốn không hay nhờ vả chi. chả vậy mà sau khi nghe nàng ngỏ ý thỉnh xin, lý uyên đã biểu lộ ngạc nhiên, truy hỏi. bình phi thì có sao nói vậy, đem tâm tư con mình kể rõ. lý uyên nghe qua, môi nở nụ cười, kêu lâm thục nhu nàng hãy an tâm, bảo rằng vẫn sẽ để trần tĩnh kỳ tiếp tục phụ trách việc dạy học như cũ. chỉ là trước mắt vẫn phải chờ đợi. lý do là bởi trong khoảng thời gian này, trần tĩnh kỳ còn phải lo bồi tiếp quận chúa đông kha của đại liêu quốc. vị quận chúa kiêu ngạo ấy, nếu để người khác lo liệu, lý uyên hắn thật là cảm thấy bất an.
Được lý uyên tin tưởng giao phó trọng trách, theo lý trần tĩnh kỳ nên coi đó như một vinh dự. song trên thực tế, hắn lại chả vui. đi theo bồi tiếp đông kha, đầu hắn lúc nào cũng phải tập trung cảnh giác, cực kỳ căng thẳng. điều đó khiến cho hắn thấy rất mệt mỏi.
Đông kha, nữ cường nhân kia, nàng thích chơi người lắm! mấy hôm nay đi theo bồi tiếp nàng, trần tĩnh kỳ hắn suýt ăn đau khổ mấy lần rồi. còn may, vị quận chúa cao ngạo này không thể lưu ở hạng quốc quá lâu. nàng còn cần phải quay về liêu đông để phục mệnh. thời điểm chính tại hôm nay...
Dọc theo con sông mã, ngược về hướng bắc, một đội thuyền nhỏ đang nối nhau di chuyển. trên thuyền, đoàn sứ thần nước liêu sớm đã có mặt đông đủ. quận chúa đông kha dĩ nhiên cũng nằm trong số ấy.
Lúc tới ngã ba sông mã, thuyền đi chậm lại. đại diện cho triều đình nước hạng, thái tử lý long tích và trần tĩnh kỳ cùng hướng quận chúa đông kha nói lời từ biệt. trong lúc đám bộ hạ tiếp nhận các phần lễ vật do hạng đế lý uyên gửi tặng, đông kha quận chúa nhấc chân tiến lại gần lý long tích.
Đối với vị thái tử này, thú thật thì đông kha cũng chả có ấn tượng gì. nàng thậm chí không cho rằng hắn xứng đáng giữ ngôi vị thừa kế. khiến nàng phải lưu tâm có chăng kẻ đứng bên cạnh lý long tích: an vương trần tĩnh kỳ.
Trong đời mình, đông kha hiếm khi chịu phục trước ai. sau đại đế bạt đài và phụ thân triệt xích của mình thì trần tĩnh kỳ chính là nam nhân thứ ba mà đông kha nàng tự thấy bản thân mình thua kém. ở một vài phương diện.
Quận chúa đông kha nhìn trần tĩnh kỳ thì phía bên đây trần tĩnh kỳ cũng im lặng quan sát nàng. hôm nay nàng vẫn như vậy, ăn mặc theo kiểu truyền thống với những sắc màu rực rỡ đặc trưng của người thát. quần áo của nàng, từ trên xuống dưới đếm sơ cũng có hơn bảy màu, nào xanh, nào đỏ, nào trắng, nào vàng... phải nói cực kỳ bắt mắt. song, khiến trần tĩnh kỳ ấn tượng hơn cả vẫn là mái tóc cùng chiếc mũ mà nàng đang đội.
Kiểu tóc tết bím với những sợi dây đính đá quý luồn ở bên trong, chiếc mũ tựa một bức rèm được trang trí bởi hàng trăm chuỗi san hô,