Rất chậm rãi, cũng rất khẽ khàng, trần tĩnh kỳ liếm qua môi mềm, khiêu khích giai nhân. mỗi một động tác, mỗi một cử chỉ, bất kể từ miệng hay tay của hắn thì đều rất thành thục; cứ thế, chả mấy chốc mà cơ thể mục chân đã trở nên nóng ran, vài nơi ướt át.
Nàng vừa mới buông lỏng phòng bị, trần tĩnh kỳ lập tức tách mở răng ngà, đưa lưỡi tiến vào bên trong, đem hơi thở của nàng từng ngụm từng ngụm cắn nuốt.
Mục chân cảm thấy đầu óc trở nên mê muội, chỉ muốn xuôi theo dục vọng mà cùng nam nhân trước mặt ôm ấp triền miên.
Nàng như vầy có phải rất dâm đãng hay không?
Xin đừng nghĩ mục chân nàng rẻ mạt như thế. nếu kẻ đang thân mật với nàng không phải trần tĩnh kỳ mà là một nam nhân nào khác, nàng chắc chắn sẽ kịch liệt phản kháng. trần tĩnh kỳ, hắn đã trở nên quá thân thuộc với nàng rồi. hơn bảy năm trời nàng đi theo bên cạnh hắn, nghe những lời hắn nói, nhìn thấy những việc hắn làm, trong lòng nàng từ lâu đã cảm mến.
Dung mạo tuấn mỹ, khí chất bất phàm, học thức uyên thâm, năng lực hơn người... bao nhiêu ưu điểm đều hội đủ ở trần tĩnh kỳ, có thể nói hắn chính là hình mẫu lý tưởng nhất của hầu hết nữ nhân. mục chân nàng có yêu thích hắn cũng rất đỗi bình thường, thậm chí muốn nàng dâng hiến tấm thân cho hắn, điều đó không phải không được. chỉ là... mục chân nàng nguyện, trần tĩnh kỳ hắn liệu có ưng?
Trong quá khứ, trần tĩnh kỳ há đâu lại chưa từng đụng chạm. nhiều là khác. thân thể nàng, từ đầu tới chân đều đã bị hắn khám phá qua. những nơi tư mật cũng chẳng hề ngoại lệ. song...
- ưm... công tử, xin đừng...
Một tia lý trí còn sót lại đã nhắc nhở mục chân, giúp nàng có thêm nghị lực để khước từ. nàng vội đem trần tĩnh kỳ đẩy ra, thoát khỏi cái ôm thân tình của hắn.
Thế nhưng, khi nàng vừa chạy, một cánh tay đã liền vươn ra níu giữ. một lần nữa, trần tĩnh kỳ lại kéo nàng trở về.
- công tử...
- sao lại chạy? ngươi không thích ư?
Mục chân cắn môi, sâu trong đáy mắt có mấy phần u oán. câu hỏi này, đáng ra hắn không nên hỏi. thành thật mà nói, đối với những cái vuốt ve mơn trớn, những nụ hôn thân mật mà hắn dành tặng cho nàng, mục chân nàng cũng thích lắm. nhưng dẫu có thích hơn nữa thì nàng vẫn phải khước từ. bởi vì trần tĩnh kỳ, hắn rất "ác".
Nhuyễn ngọc ôn hương này, hắn chắc chắn nếm, nhưng khẳng định sẽ không ăn!
Một thị tì có gương mặt thanh tú, thân thể kiều mị như nàng, chủ tử nếu là nam nhân, sinh lý ổn định, lý gì lại không ham muốn? nói sao các nàng cũng chỉ là một loại tài sản, đối với thân thể các nàng, chủ nhân có toàn quyền định đoạt. ấy vậy mà trần tĩnh kỳ...
Đi theo hắn những bảy tám năm trường, đến hôm nay mục chân nàng vẫn cứ còn là nữ tử trinh nguyên! nhiều đêm nằm nghĩ, chính bản thân nàng cũng cảm thấy tủi thân lắm a!
Sinh lý trần tĩnh kỳ bất ổn? hay là tâm lý hắn có vấn đề?
Đều không phải. mục chân dám khẳng định so với đại đa số nam nhân trong thiên hạ, năng lực phòng the của chủ nhân nàng tốt hơn rất nhiều. đối với hắn, cái chuyện ngự hai ba nữ nhân, triền miên thâu đêm suốt sáng cũng chả có gì đáng kể.
Rốt cuộc là tại sao? tại sao hắn lại đối xử với nàng như vậy? hắn có biết mỗi lần khiêu khích nàng rồi bỏ đi như thế, trong lòng nàng rất hụt hẫng, tâm tình rất thất lạc hay không?
- công tử, xin đừng dày vò nô tì nữa.
Thanh âm rất nhỏ, chỉ vừa đủ để trần tĩnh kỳ nghe được. và nghe xong thì... hắn lặng lẽ thu tay, đem tự do trả lại cho mục chân nàng.
- công tử, nếu không còn việc gì, nô tì xin phép cáo lui.
Đáp lại là một cái gật đầu nhè nhẹ.
...
Hoàng