Đầu bên kia, lý long tích nghe qua lý do, chẳng phản ứng gì. đôi mắt hắn vẫn tiếp tục dò xét trần tĩnh kỳ, mãi tới khi thấy trên trán trần tĩnh kỳ như sắp đổ mồ hôi thì mới bật cười ha hả.
- an vương điện hạ thật là thú vị!
Dứt câu, lý long tích tự mình rót rượu.
- nào, an vương, ta mời ngươi một ly, xem như là tẩy trần cho ngươi!
- đa tạ thái tử!
Lý long tích uống xong, vờ như vừa mới sực nhớ ra điều gì, bèn hỏi:
- an vương, hình như lúc đi vào cửa, trên tay ngươi có cầm theo một chiếc hộp đúng không? chẳng hay là đựng thứ gì bên trong vậy?
Hắn nói lời này, chính là cố ý nhắc nhở trần tĩnh kỳ về lễ vật.
Trần tĩnh kỳ đương nhiên hiểu được, đứng dậy nói:
- thái tử, bên trong hộp là lễ vật mà tĩnh kỳ mang đến dâng tặng cho thái tử.
Lý long tích vờ "a" lên một tiếng:
- trần quốc là đại quốc, lễ vật của an vương khẳng định bất phàm, mau mở ra cho ta và mọi người được mở mang tầm mắt.
Trần tĩnh kỳ ôm hộp gấm đi tới chỗ lý long tích, nhanh chóng mở ra.
- thái tử, thanh kiếm này chính là mạc tà.
- ồ! không ngờ là mạc tà!
- mạc tà, đấy không phải bảo kiếm của tần thiên - đệ nhất thích khách của trần quốc sao?
- đây đích thị là bảo kiếm...
Chung quanh liên tiếp vang lên tiếng người cảm thán. có thể thấy danh khí của mạc tà vang xa cỡ nào.
Lạ là lý long tích - một kẻ rất yêu thích kiếm - lúc này lại tỏ vẻ thờ ơ. hắn hướng đám khách nhân gọi ra một người - chính là một trong ba kẻ đã đồng hành với hắn tiến vào đại sảnh ban nãy.
- cao trạm, ngươi đối với binh khí vốn rất am tường, tới bình phẩm một chút.
- vâng, điện hạ.
Cao trạm mỉm cười bước ra. người này tuổi tác không lớn, theo trần tĩnh kỳ ước đoán thì chắc cũng chỉ hai hai hai ba tầm đó. điều này khiến hắn nghi hoặc. một người thanh niên trẻ tuổi như vậy, hiểu biết lại có bao nhiêu mà bình phẩm?
Có điều gì mờ ám chăng?
- an vương, xin cho ta mượn xem một chút.
Trần tĩnh kỳ không thể từ chối, đem bảo kiếm mạc tà giao cho cao trạm.
Cao trạm cầm lên, xem tới xem lui một hồi, khoé môi bỗng nhếch, đầu thì khẽ lắc. hắn hướng lý long tích nói:
- thái tử điện hạ, thanh kiếm này đích thị là kiếm tốt, thủ pháp chế tạo rất khéo léo, song... nó chắc chắn không phải mạc tà.
Trần tĩnh kỳ thầm hô không tốt. quả nhiên dự cảm của hắn đã trở thành sự thật, lý long tích lại muốn thử hắn. lời bình vừa rồi của cao trạm, rõ ràng là theo sự chỉ điểm của lý long tích.
Mà, nào phải chỉ một mình cao trạm, trong đám khách nhân lúc này cũng đã có thêm vài tên đứng ra a dua chỉ trích.
- trần tĩnh kỳ, ngươi