Uất Trì Cung nhìn thấy vẻ hâm mộ của Tiêu Bố Y, cũng không có ý tự mãn, ngược lại thành khẩn nói, "Tiêu huynh, ta nếu có chỗ nào nói không đúng, người cứ việc chỉ ra, trong thảo mãng, ta chẳng qua chỉ xem như là bước qua cánh cửa mà thôi, đối với người nếu múa búa trước cửa Lỗ Ban, thì hy vọng người đừng lấy làm phiền lòng".
Tiêu Bố Y thầm nghĩ, quả nhiên công phu càng cao, lại càng khiêm tốn, chỉ có loại người thùng rỗng kêu to mới khoa trương không ai bằng, "Uất Trì huynh dạy cho ta đạo lý võ học, cũng xem như là dạy cho ta phương pháp bảo vệ tính mạng, ta làm sao mà phiền lòng?"
Uất Trì Cung cười, biết Tiêu Bố Y hiểu được, không khỏi cảm thấy hiểu nhau.
Tiêu Bố Y võ công so với hắn nói thì còn kém rất nhiều, nhưng đối với sự hào sảng cùng chân thành của Tiêu Bố Y, cũng đã làm cho Uất Trì Cung xem là bằng hữu.
"Thủ đao nếu liên tục chét xuống dĩ nhiên có thể làm cho người ta xuất kỳ bất ý, nhưng lại ẩn chứa hậu hoạn rất lớn, chính là hạ bàn sơ hở" Uất Trì Cung lấy tay thành thế, "Kể từ đó, lực chém của huynh có lớn đến cỡ nào, thì đề đao lại yếu, người khác nhìn thấu hư thực của huynh, biết hướng chém của của huynh, sẽ rất dễ dàng ngăn chận thế công, rồi phản công vào hạ bàn, như vậy huynh sẽ gặp nguy".
Tiêu Bố Y suy nghĩ cũng đã bừng tỉnh hiểu ra.
Lúc trước sát thủ một đao đâm vòng tới, nhìn như đơn giản, lại như là cao thâm, thật sự là bởi vì người nọ hiểu được những đạo lý cơ bản này.
Hắn tự luyện đao pháp nhìn như hù dọa người khác, lúc bắt đầu thì chặt đứt chân ngựa của lính Đột Quyết, sau đó một đao chặn đứng ba người, nhưng rơi vào trong mắt người có nghề, thì thật sự không đáng nhắc tới.
"Hắn chỉ cần phản đòn, hoặc thuận đao liếc xéo tới, là có thể bức huynh bỏ đao," Uất Trì Cung nói lại tình huống lúc trước, rồi cười khẽ: "Chẳng qua cái này cũng không phải là không thể phá giải".
"Làm sao phá giải?" Tiêu Bố Y tinh thần rung lên.
"Lấy mâu phá mâu, lấy thuẫn phá thuẫn" Uất Trì Cung đưa tay so ra, "Hắn dùng phép đè bắt dính, lấy xảo phá lực, nhưng người chỉ cần dùng Triền tự quyết (phép quấn) trong đao pháp, lấy phép quấn phá phép bắt dính, hắn sẽ không thể bắt người bỏ đao được" Hắn vừa nói tay vừa vung lên, tùy tiện kiểm hai thanh củi khô, một cây đưa cho Tiêu Bố Y, lập lại tình huống lúc trước.
Hắn thấy thanh củi làm đao, vung đao chém vào đầu, giống hệt như khi Tiêu Bố Y ra chiêu.
Tiêu Bố Y vung tay ngăn trở, thanh củi khô quay vòng ngăn chận thế công của Uất Trì Cung, rồi đâm ngược lại vào ngực của Uất Trì Cung.
Trí nhớ của hắn rất tốt, hơn nữa một đao vào lúc sống chết trước mắt rất khó quên, lúc này sử ra, cũng không sai biệt gì với tình hình lúc đó.
Uất Trì Cung khẽ gật đầu, trong lòng thầm khen Tiêu Bố Y thông minh.
Có những người như là hòn đá không bao giờ ngừng lăn, Tiêu Bố Y có thể hấp thu sự dạy bảo, vô luận là từ bản thân hay là từ trên người của kẻ địch.
Nhìn thấy Tiêu Bố Y phản kích, Uất Trì Cung không nhanh không chậm, cổ tay vừa lật thanh củi khô đã quay vòng, đã cuốn lấy thanh củi của Tiêu Bố Y, rồi dùng sức giật ra, Tiêu Bố Y không giữ được thanh củi đã rời khỏi tay, không khỏi đứng sững tại chỗ, trong giây lát mừng rỡ như phát cuồng, "Chiêu này thật tuyệt".
Uất Trì Cung cười nói: "Mấy cái này chẳng qua đều là kỹ xảo trong đao pháp, vận dụng tốt hay không là do bản thân.
Tiêu huynh không thiếu công phu ứng biến, ví dụ như một quyền kia…"
Tiêu Bố Y nhiều ít cũng có chút đỏ mặt, "Ta là do bất đắc dĩ, đã làm cho Uất Trì huynh chê cười".
Uất Trì Cung nghiêm mặt nói: "Giao đấu sinh tử, có gì đáng chê cười.
Cho dù là võ học đại sư, khi đối địch cũng đều phải chuẩn bị đầy đủ trong ngoài, kỹ thuật của huynh không bằng người, chẳng lẽ thúc thủ đợi chết? Ta muốn nói chính là, Tiêu huynh ứng biến cực nhanh, cho dù là Uất Trì Cung ta cũng tự thẹn không bằng.
Một đao kia chém rất tốt, rất hay, trong chiêu thức chẳng phải cũng có đạo lý hư hư thực thực sao?"
Tiêu Bố Y được Uất Trì Cung khích lệ, trong lòng phấn chấn, "Ta làm thế nào để phòng bị hắn thuận đao vạt tới?"
"Thật ra cái này cũng không khó, chiêu thức đao pháp vô cùng, chỉ cần tùy cơ ứng biến, không cần câu nệ.
Đao phân có nhiều loại, ta cũng không có thời gian để giải thích chi tiết" Uất Trì Cung nhặt thanh củi khô lên, đưa cho Tiêu Bố Y, "Khởi thủy của đại đao chỉ có mấy loại thủ pháp phạt chặt bổ đè, sau trải qua võ học danh gia phát triển, lúc này mới có các loại các chủng công phu, huynh dựa theo ý nghĩ của mình mà phạt vào ta một đao".
Hắn vung thanh củi đánh xuống, Tiêu Bố Y đè thanh củi xuống, áp sát mà phạt qua.
Nếu đây là trường đao, đối phương nếu tránh không kịp, quá nửa là mấy ngón tay sẽ rơi xuống