Vốn ban đầu Lâm Yên định dẫn cả bọn đi trung tâm mua sắm, không biết quá trình bàn bạc thế nào lại thành đến cửa hàng vật dụng.
Thẩm Tư Duệ không quan tâm lắm, đi đâu cũng vậy thôi, đều là mua đồ dùng cho hôm ngoại khoá.
Trường Thẩm Tư Duệ hai năm tổ chức chuyến đi ngoài trời một lần. Chi phí được tài trợ một nửa. Đi theo đơn vị lớp, trùng địa điểm có thể đi chung. Đổi lại phải chụp ảnh nộp cho trường báo cáo.
"Cái này đẹp thật," Uyển Đình ngẩng đầu vẫy tay, "Tiểu Duệ, cậu mau đến đây xem thử."
Thẩm Tư Duệ đảo con ngươi qua các gian hàng, bước lại chỗ cô bạn mình. Nhìn các loại đèn với nhiều kiểu cách khác nhau, cô cúi đầu lướt mắt qua mảnh giấy.
"Nó không trong danh sách cần mua."
"Không trong danh sách thì không được mua à?" Uyển Đình cầm một vật trông giống con dao có nắp lên, cô nàng thử thao tác mở nắp, bên trong là một điểm sáng, còn có công tắc bật mở. Chính xác mà nói, đây là đèn pin ngụy trang dao. Thật thú vị.
Thẩm Tư Duệ không ý kiến, cô theo danh sách lấy đồ bỏ vào giỏ hàng, sau đó xách đi mặc kệ Uyển Đình.
Uyển Đình nói với theo, "Này này, cậu học đâu ra cái thói xấu đó vậy? Không thấy mình còn đang lựa đồ sao?" Mắt thấy Thẩm Tư Duệ quẹo sang gian hàng khác, cô tặc lưỡi trả thứ đồ trên tay lại chỗ cũ, vội đuổi theo.
Cửa hàng này bán sản phẩm đa dạng đẹp mắt, nhưng vì nằm ở nơi vắng vẻ nên không đông khách lắm. Có thể nói hiện tại chỉ có nhóm nữ lớp cô ở đây.
"Hôm nay mình có buổi học Evollrig, chúng ta mua lẹ rồi về." Thẩm Tư Duệ mắt không rời danh sách Lâm Yên đưa, dứt khoát nói.
Uyển Đình cảm thấy ấm ức, "Cậu... trọng sắc khinh bạn."
"Cậu nói gì cơ? Câu này mình tặng cậu mới đúng. Buổi học Evollrig vốn không thể hủy. Còn buổi hẹn với Khiết Vân đánh chết cậu cũng không chịu hủy." Thẩm Tư Duệ không chịu thua.
Từ bên kia gian hàng, Lâm Yên nhìn thấy hai cô bạn cùng lớp, hưng phấn gọi to, "Tiểu Duệ, Đình Đình, hai cậu mua xong chưa?"
Bên cạnh Lâm Yên còn có một người.
Thẩm Tư Duệ cảm thấy người kia rất quen mắt, nhưng nhất thời không nhớ được là ai. Ngược lại Uyển Đình, nhanh nhảu kéo tay áo cô, thỏ thẻ.
"Là Hoa Hạ, người mình từng nói với cậu đó."
Hoa Hạ? Người Uyển Đình bảo giống với giảng viên Lạc sao? Cô vô thức quét mắt khắp người Hoa Hạ lần nữa.
"Không giống." Vóc người, khuôn mặt hay khí chất, tất cả đều khác.
Thẩm Tư Duệ nói một câu không đầu không đuôi làm Uyển Đình khó hiểu, "Cái gì không giống?"
Lâm Yên kéo tay người bên cạnh di chuyển sang chỗ hai cô.
"Giới thiệu với các cậu, đây là Cố Hoa Hạ lớp 12A2, chị họ của mình."
Uyển Đình mặt đổi muôn vàn sắc thái, "Chị Hoa Hạ mình nghe danh đã lâu, nhưng chị ấy cùng cậu có quan hệ là lần đầu