Trên môi chợt lạnh, hồ ngôn loạn ngữ bị ngăn chặn, Liễu Nhất ngây ngốc nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng đại kia, Hạ Nghị tại sao lại hôn cậu?!
Đầu lưỡi mềm mại mập mờ ở trên môi mỏng ướt át quét một vòng mới rời đi, Hạ Nghị mở to mắt nhìn thấy cặp mắt kia cách thấu kính cũng không che giấu được lệ quang của nước mắt, thấp giọng hỏi: "Chuyện tôi hôn cậu, có nói cho anh cậu không?"
Liễu Nhất ủy khuất trừng mắt nhìn, sau đó cắn môi lắc đầu, hàm răng đều đặn đem đôi môi đỏ mọng hơi sưng cắn ra một ấn ký rõ ràng.
Hạ Nghị thấy thế màu mắt không khỏi tối lại, sau đó thả lỏng thân thể tựa vào trên bàn học, nâng tay xoa nhẹ tóc đen trên trán cậu, giọng nói khàn mang theo vị thuốc nhàn nhạt không cố ý đè thấp vừa ôn nhu vừa gợi cảm, hắn nhẹ giọng hỏi: "Cậu thích tôi?"
"Không......!Cậu đừng nói bậy."
Liễu Nhất như bị người vạch trần tâm sự bí ẩn, nghe vậy chỉ cảm thấy trong não nổ tung một mảnh, tim đập nhanh hơn "thùng thùng thùng" như đánh trống, bối rối gỡ ra tay hắn lui về phía sau hai bước, vốn khuôn mặt nhỏ nhắn đã ửng đỏ lại giống như phát sốt lập tức đỏ hơn.
Hạ Nghị không nghĩ tới cậu sẽ phản ứng lớn như vậy, ngón tay cứng đơ ở giữa không trung chậm rãi thu hồi, phản ứng vừa rồi của Liễu Nhất đã cho hắn đáp án khẳng định.
Lá gan nhỏ như vậy, còn hỏi nữa hẳn là sẽ chọc cậu khóc, hắn ở trong lòng thở dài, tạm thời cũng không nóng lòng để đối phương chính miệng thừa nhận, vì thế thu hồi thái độ mập mờ thay thế bằng bộ mặt không đứng đắng nói "Hoảng cái gì, Anh cùng ngươi nói giỡn."
Liễu Nhất kịch liệt đỏ mặt, tim đập một hồi lâu mới khôi phục bình thường, vẫn là không dám ngẩng đầu nhìn người, cậu chột dạ.
Hạ Nghị thấy cậu không chịu để ý mình, có chút bất đắc dĩ dỗ dành nói: "Nam tử hán đại trượng phu da mặt mỏng như vậy sao được, chẳng lẽ về sau kết giao bạn gái còn muốn con gái người ta dỗ dành cậu?"
Liễu Nhất nghe vậy càng thêm ủy khuất cắn môi, cậu cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới chuyện kết giao bạn gái, trước khi quen Hạ Nghị không nghĩ tới, sau khi quen Hạ Nghị lại càng không nghĩ tới.
Nhưng là Hạ Nghị nói những lời này có ý gì, không phải hắn cảm thấy con trai cùng con trai chỉ có vui đùa? Cho nên hôn mình cũng chỉ là đơn thuần cảm thấy được đùa vui mà thôi?
"Tốt lắm, không đùa cậu."
Hạ Nghị sợ còn đùa tiếp nữa sẽ đem người chọc giận bị đuổi ra ngoài, nhìn sách giáo khoa để trên bàn, cường thế nói sang chuyện khác, "Không phải cậu hỏi tôi vì sao tới tìm cậu? Kỳ thật tôi tới tìm cậu cùng học."
Liễu Nhất ngẩng đầu nhìn hắn, Hạ Nghị vỗ vỗ sách giáo khoa trên bàn, khóe môi gợi lên nụ cười vô cùng đẹp, ngữ khí vừa nhẹ nhàng vừa nghiêm túc, hắn nói: "Bạn trai, tôi và cậu cùng thi S đại được không?"
"Nhất Nhất, giáo viên nhìn cậu, mau hoàn hồn."
"A?"
Tiết thứ nhất là tiết ngữ văn Liễu Nhất thích, thành tích ngữ văn của Liễu Nhất vẫn luôn ổn định ở top 3 của trường, bởi vậy cho dù ở lớp 11-3 giáo viên ngữ văn lấy nghiêm khắc khó tính cùng với cân nặng lớn khiến một đám học sinh nghe tin đã sợ mất mật, Liễu Nhất lại một chút cũng không sợ hãi nữ giáo viên mập mạp này.
Bởi vì giáo viên đối với cậu cho tới bây giờ đều chưa từng giận dữ qua.
Liễu Nhất ngồi ở dãy phía trước, được Hứa Niên nhắc nhở hoàn hồn tâm tư trống rỗng đối với giáo viên mập mạp khuôn mặt từ ái, không khỏi cảm thấy áy náy, giáo viên coi trọng mình như vậy, mình thế nhưng lại ở trên lớp thất thần thật sự là rất không nên!
Thời gian học tiếp theo Liễu Nhất trước sau như một nghiêm túc nghe giảng, giáo viên nhìn cậu ánh mắt cũng lại càng bắn ra từ ái, tiết học yêu thích luôn trôi qua rất nhanh.
"Cô Lý thật đáng sợ, cả tiết học tớ cũng không dám xoay người, lưng còng cũng chữa khỏi."
"Ai nói không phải, sáng sớm liền nhìn thấy mặt đen kia, sâu ngủ của tớ đều bị dọa chạy."
"Ánh mắt kia quả thực tựa như tia X."
"Tớ thực sự đã thuộc lòng vài đoạn bài văn kia, nhưng khi cô hỏi liền quên."
"Hoàn hảo tiết học này tớ không bị hỏi, tránh được một kiếp."
"Tránh được một kiếp +1......"
Tiếng chuông tan học vang lên, giáo viên ngữ văn vừa ly khai trong phòng học liền vang lên liên tiếp tiếng oán giận, Hứa Niên có chút