Kết thúc thi đại học, ngày hôm sau cây xương rồng bà trong sân Liễu gia đã ra hoa vàng, Liễu Nhất cao hứng chụp ảnh đăng lên blog cá nhân vừa lập của mình lưu làm kỷ niệm.
Phía dưới một vòng người quen khen ngợi, ngay cả bạn học bình thường không nói chuyện cũng bình luận ở phía dưới.
Liễu Nhất đơn độc cho bình luận của Hạ Nghị một like, nhìn thấy bình luận của Hạ Nghị được ghim lên vị trí đầu tiên của khu bình luận vui vẻ câu môi, lên mạng chơi thật vui.
Còn có bạn học nhắn tin hỏi cậu cùng Hạ Nghị rốt cuộc có phải một đôi hay không, nghe nói có người thấy bọn họ hôn môi trong lớp sau khi kết thúc thi đại học.
Thời điểm Liễu Nhất nhận được tin nhắn này mới vừa ăn cơm chiều xong, đang nằm trong lòng Hạ Nghị cùng hắn xem bóng đá, cậu nâng tay đem khung chat đến trước mặt cho Hạ Nghị xem.
Hạ Nghị bớt thời giờ nhìn sau đó chụp ảnh cùng cậu mười ngón đan vào nhau với nền là màn hình bóng đá rồi đăng lên bảng tin bằng tài khoản của cậu.
Ở chung?!
Tâm bát quái của các học sinh vừa mới thi xong hừng hực thiêu đốt, ở khu bình luận bên dưới thảo luận đến khí thế ngất trời, Hứa Niên làm chuyên gia bát quái kiêm bạn cùng bàn của đương sự, lập tức nổ tung tin nhắn.
Liễu Nhất nằm trong lòng Hạ Nghị vui vẻ không ngừng đổi load mới bình luận, Hạ Nghị ánh mắt nhìn TV không chớp, thỉnh thoảng lại ôm cậu hôn một cái.
Tần suất hôn môi đột nhiên tăng lên, Liễu Nhất cảm thấy ngứa một bên load mới bình luận một bên lắc đầu tránh né, cuối cùng không thể nhịn được nữa đưa tay đẩy Hạ Nghị.
"Nha ——"
Hạ Nghị cúi đầu trên ngón tay không thành thật của cậu nhẹ nhàng cắn một cái, đau nhức nóng ẩm truyền đến, Liễu Nhất kêu lên sợ hãi một tiếng ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt rất là vô tội.
Hạ Nghị thấy thế yết hầu lên xuống, một đôi con ngươi đen càng phát ra thâm thúy, đột nhiên xoay người đổ ập lên hôn xuống.
"Muốn ăn em.
"
Thanh âm Hạ Nghị khàn khàn, Liễu Nhất chỉ cảm thấy mềm cả người, đại não có thanh âm tà ác gọi: cho hắn, cho hắn!
Liễu Nhất do dự nhìn hắn, nội tâm tranh đấu, anh trai nói trước mười tám tuổi không được làm chuyện xấu, nhưng Hạ Nghị thoạt nhìn rất muốn, hơn nữa cậu cũng rất muốn Hạ Nghị! ! Đây là trắng trợn hấp dẫn!
Liễu Nhất trong lòng không ngừng ám chỉ chính mình: thời điểm thử thách định lực đàn ông tới rồi!
Hạ Nghị giống như đại yêu tinh không ngừng ghẹo cậu.
Liễu Nhất nhớ tới năm trước không cẩn thận thấy Tô Tế cả người đầy vết thương, trong lòng nhịn không được giữa đường rút lui, kỳ thật chỉ cần lấy tay sờ sờ cũng đã rất thư thái.
Hạ Nghị nhìn ra cậu do dự cùng sợ hãi, tuy rằng rất muốn nhưng hắn không muốn bắt buộc người này, "Không vội, hôm nay chúng ta đổi phương thức khác.
"
__________Ta là dải phân cách trong sáng___________
Liễu Nhất mới vừa bị chọc ghẹo đương nhiên sẽ không tin hắn, vì thế vội vàng tỏ ra yếu thế: "Hạ Nghị, chân em đau quá a.
"
"Ngoan, nhịn một chút, anh thổi thổi sẽ không đau.
" Hạ Nghị nói lời này thật sự không mang tà niệm, cúi đầu nhẹ nhàng một bên bôi thuốc một bên thổi khí lên miệng vết thương cho Liễu Nhất.
Rốt cục bôi thuốc xong, Liễu Nhất đứng dậy thấy trong mắt Hạ Nghị đã không còn dục vọng khiếp người kia liền nhẹ nhàng thở ra, dư quang quét đến một chút màu trắng trên sô pha đen, khuôn mặt nhỏ nhắn nháy mắt trở nên đỏ bừng.
Cậu nhỏ giọng nhắc nhở: "! ! Sô pha bẩn rồi.
"
Hạ Nghị quét đến mảnh dấu vết tà ác kia nhắc nhở, "Pipi (mông đó các bạn) của cục cưng cũng bẩn rồi.
"
"Em đi tắm rửa, anh xử lý sô pha!" Liễu Nhất lắp bắp nói xong liền trốn vào phòng tắm khóa trái cửa.
Hạ Nghị đứng ở cửa phòng tắm lười biếng nhắc nhở: "Cục cưng, nhớ rõ dùng bồn tắm làm sạch pipi, miệng vết thương không thể dính nước.
"
"Biết, đã biết, anh thật phiền!"
Hạ Nghị nghe vậy mím môi, khí thế lớn là chuyện tốt.
Màu trắng trên sô pha đen cực kỳ bắt mắt, Hạ Nghị không ngại mời nhân viên vệ sinh đến xử lý, chỉ sợ là người nào kia đến lúc đó sẽ vì ngại ngùng mà cùng hắn nháo ở riêng, nghĩ vậy đại thiếu gia đành nhận mệnh đến