Lăng Dương Phàm nghiêm nghị nét mặt tỏ ra rất hài lòng với điệu bộ của hàng trăm người dưới khán đài lần nữa nói giọng mua chuộc lòng người, lôi kéo nhiều người bán mạng cho hắn
"Như chư vị đã biết ma giáo không chỉ sát sinh ngông cuồng ngạo mạn mà cư nhiên còn ra tay diệt môn Vân gia sau một đêm chỉ để lại tàn dư, không ai hay biết tiếp theo sẽ kéo đến nhà ai trong các vị dưới đây, nên các chư vị hãy cùng tôi ra một cuộc tập kích bất ngờ làm cho ma giáo trở tay không kịp"
Đương nhiên lòng người bên dưới khi nghe đến ma giáo sẽ kéo đế nhà mình có người thì hoảng sợ, có người hiện lên nét mặt thù hận còn lại thì không rõ, nhưng ai cũng kiên quyết bắt cho được giáo chủ ma giáo bất luận sống chết
Có người lớn giọng chất vấn Lăng Dương Phàm "Không biết minh chủ đã có kế hoạch gì chưa?"
Lăng Dương Phàm nghe vậy chỉ cười khẽ trả lời "Có thì có nhưng không ai biết ở đây sẽ có gián điệp do ma giáo cử đến hay không, cho nên khi đến thời cơ ta sẽ cho người truyền đến các vị sau"
Giảo hoạt, lão già này thật giảo hoạt, trong đầu Lãnh Huyết Thu hiện ngay hai chữ này, Mộ ảnh Phong như đã đoán được không quên chọc ghẹo y "Để ngồi lên vị trí kia hắn ta cũng không phải người ngu ngốc"
Lãnh Huyết Thu không nói gì mắt hơi trừng hắn
Một thân ảnh lướt qua người Lãnh Huyết Thu nếu y nhìn thấy chắc chắn sẽ nói thật quen mắt nhưng rất tiếc y đã bị Mộ Ảnh Phong kéo đi
Trở lại khách điếm, Lãnh Huyết Thu như người không xương ngã nhoài lên giường than mệt, Mộ Ảnh Phong tại vị trên ghế nhấp trà như chưa có chuyện gì xảy ra Lãnh Huyết Thu mới lầu bầu nói
"Đừng nói giáo chủ tới đây chỉ để xem náo nhiệt thôi nha, người ta đã bày mưa bày kế chuẩn bị tới tận nhà chào hỏi ngươi rồi, sao ngươi vẫn còn thảnh thơi như vậy"
Mộ Ảnh Phong lại không để tâm thảnh thơi uống trà, nhìn chầm chầm y nói "Có gì phải lo, ta đến đây mục đích đầu tiên chỉ là muốn dẫn ngươi đi chơi"
Ặc! Người làm ơn bớt đùa được không nhưng đó chỉ là ý nghĩ của y, thấy Mộ Ảnh Phong không nói không rằng nữa y mới ngẩn mặt nhìn hắn, hình như hắn có hơi không vui đi
Mộ Ảnh Phong nhìn y bằng khuôn mặt nghiêm túc như muốn nói ngươi đã quên mất cái gì
"Huyết Thu ngươi lại quên?"
Lãnh Huyết Thu tỉnh hẳn, luống cuống ngồi dậy, không biết y vừa quên cái gì chỉ "Ta...ta..." nhìn hắn cười vì khuôn mặt ngốc nghếch của mình
"Gọi ta là Ảnh Phong!"
Lãnh Huyết Thu như muốn điên lên, gằn lại thật chậm tên hắn
"Ả N H P H O N G ! ! !"
Mộ Ảnh Phong như mới thật hài lòng không chọc y nữa, huýt một tiếng gọi Lâm Dược
"Có thuộc hạ!" Lâm Dược không biết từ đâu gọi một tiếng đã có mặt, liếc khuôn mặt ẩn đỏ của Lãnh Huyết Thu rồi không nhìn nữa
"Chuyện ta giao cho ngươi làm đã làm xong hết chưa?"
"Đã xong" Lâm Dược trả lời
Mộ Ảnh Phong hài lòng nói một tiếng "Tốt!"
Y vì hơi giận