Nguyệt Ân hiện đang là sinh viên năm nhất một trường đại học có tiếng ở thành Đại Châu.
Vì không phải gia đình khá giả nên cô phải cố gắng hơn người khác rất nhiều mới giành được học bổng để theo học.
Tuy nhiên mới ngày đầu nhập học cô đã bị bạn học chơi xấu mà qua đêm với một tên lạ mặt.
Chỉ sau một đêm khi tỉnh dậy máy cô tràn lan những hình ảnh nhạy cảm và đoạn clip nóng của cô kèm theo một lời nhắn của một tên đàn ông xa lạ
"Phòng 108 khách sạn Đông Hoa, nếu cô muốn người mẹ già bệnh tật của mình đang ở nhà không phải xấu hổ khi biết đứa con gái của mình lăng loàn như thế nào thì 8h sáng mai đến đây gặp tôi.
Nếu không đến hoặc đến muộn dù chỉ một phút thì ngay lập tức những hình ảnh này sẽ ở trang nhất trường cô"
Nguyệt Ân sau khi đọc xong dòng tin nhắn cùng những pô ảnh nóng của mình thì cả người run lẩy bẩy, liền vứt điện thoại sang một bên.
Cô cố gắng nhớ lại đêm hôm qua nhưng ngay cả một chút kí ức đọng lại cũng không có, nhưng những tấm hình này chân thực đến mức độ không thể là hình ghép.
Nhìn đồng hồ đã điểm bảy giờ ba mươi phút cô lại nhìn lại địa chỉ trên màn hình điện thoại theo cảm tính cô liền vội vàng chạy ra khỏi nhà
"Bác tài, bác tài à làm ơn chở tôi đến địa chỉ này có được không vậy.
Làm ơn nhanh lên giùm tôi một chút.
Tôi có việc gấp"
"Được rồi được rồi nhưng nếu từ đây chạy đến đấy ít nhất cũng phải mất hai mươi phút đó"
Nguyệt Ân nhìn lại đồng hồ cau có "Hai mươi phút sau, hai mươi phút thì lại không kịp.
Mười phút thôi có được không"
"Không được, đang giờ cao điểm không chạy nhanh được"
Ngồi trên taxi cứ chốc chốc cô lại nhìn đồng hồ.
Đoạn đường còn khá xa nhưng khi đồng hồ điểm đúng tám giờ fanpage trên trường cô đột nhiên rầm rộ hình ảnh của một cô gái khỏa thân đang làm những hành động phản cảm dâm đãng, cơ thể vô cùng nóng bỏng nhưng gương mặt đã được làm mờ.
Kẻ phát tán những tấm hình này lên mạng chắc chắn là tên biến thái đã gửi những bức hình này cho cô, gương mặt cô ngay lập tức liền biến sắc khi hắn dám đăng những tấm hình này của cô lên fanpage nhà trường thay cho lời cảnh cáo nếu cô nhất quyết không đến
Nguyệt Ân sau khi bình tĩnh lại liền lấy điện thoại gọi cho hắn với số điện thoại hắn để lại.
Đầu dây bên kia vừa bắt máy cô đã không nhịn được liền chửi bới
"Nè, cái anh kia rốt cuộc anh là ai hả.
Tại sao anh lại dám làm như vậy với tôi hả.
Mau xóa hết tất cả những tấm hình anh dám đăng lên fanpage trường của tôi ngay lập tức.
Tôi đang trên đường đến gặp anh chỉ là đang giờ cao điểm nên hơi tắc đường một chút, khoảng hai mươi phút nữa tôi sẽ có mặt.
Anh chờ đó cho tôi"
Đầu dây bên kia lại vô cùng thưởng thức sự vội vàng gấp gáp và sợ hãi của cô, khóe môi hắn khẽ cong lên.
Giọng nói lanh lảnh nhưng vô cùng ghê người vang lên bên tai không một chút hơi ấm truyền đến
"Tôi không thích những con người trễ hẹn, đúng hai mươi phút nữa nếu không có mặt thì không đơn giản là những bức hình đã che mặt đâu"
Cô cúp máy trong đầu hiện lên vô số những trường hợp xấu có thể xảy ra với mình
"Cô à, có chuyện gì mà cô có vẻ bực tức quá vậy"
"À không có gì hết chỉ là đứa em của tôi bị tâm thần phân liệt, giỡn nhây cứ thích trêu tôi những bức hình xấu chụp lén lúc đang ngủ.
Tôi hơi tức giận nên bây giờ phải đến chỗ nó để bắt nó đến trại tâm thần.
Vậy nên bác tài à, làm ơn đi cứu một mạng người còn hơn xây bảy cái chùa.
Bác đi nhanh dùm con một chút đi"
"À à được rồi.
Cô làm cái gì mà nghe có vẻ nghiêm trọng hóa vấn đề lên vậy cơ chứ"
…
Khách sạn Đông Hoa nằm ngay khu dành riêng cho giới nhà giàu, vừa nhìn đã biết chỉ cần bước chân vào đây thì số tiền phải bỏ ra bằng cả năm của một kẻ làm công ăn lương, nhìn lại địa chỉ trong điện thoại một lần nữa cô cứ ngỡ mình đã đi nhầm chỉ khi xác định được đây là sự thật không phải giấc mơ hoang đường cô mới bừng tỉnh, hít thở một hơi thật sâu rồi bước vào bên trong, lễ tân vừa nhìn thấy cô ăn mặc quê mùa lại không thèm trang điểm liền bày tỏ thái độ hiềm khích nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười giả tạo chỉ khi đích thân quản lý đến nói thì thầm to nhỏ với lễ tân cô ta liền tròn mắt lên nhìn cô như nhìn bồ tát sống, khi thấy ánh mắt cô hướng đến phía mình liền vội vàng cúi đầu cụp ánh mắt khinh thường lại bày tỏ