“Bác Phong! Bác phải làm chủ cho chị gái cháu! Chị ấy mới bị hai kẻ xấu kia…”
Cô ta vừa nói, tất cả mọi người nhớ tới lời Hứa Triết nói cuối cùng, lúc này bọn họ nhìn quần áo Thương Trăn dơ dáy bẩn thỉu, phía dưới thật sự có dấu vết ái muội sao?
Mọi người hoài nghi là chắc chắn, dù sao hai người kia cũng là cầm thú!
Lý Uyển Oánh nhíu mày muốn răn dạy, ai ngờ Thương Trăn cười với bà ấy.
“Không sao đâu bác gái, vết thương trên người cháu, đều do né tránh đuổi giết vừa rồi tạo thành, nếu mọi người không tin, cháu có thể nghiệm thân.”
Thái độ thản nhiên của cô khiến ánh mắt mọi người giảm đi không ít hoài nghi, Thương Thanh Thanh lại cho rằng Thương Trăn giả bộ rồi! Vừa rồi lâu như vậy, không có khả năng đám Hứa Triết chưa làm gì!
Cho nên cô ta hát đệm, thút tha thút thít nói, “Vì sự trong sạch của chị gái, làm phiền bác Phong rồi!”
Lý Uyển Oánh nghe thấy vậy, không vui nhìn Thương Thanh Thanh một cái, nhưng lại nghe Thương Trăn nói.
“Nhưng nếu cháu là người phụ nữ của anh Phong, cơ thể này, nên do anh ấy nghiệm!”
Cô mới nói xong, mọi người liền thổn thức.
Bảo anh Phong nghiệm thân sao?
Anh Phong là ai, hiện giờ anh ấy là con độc nhất của Phong Tứ Hải, gia chủ nhà họ Phong! Là hoàng thái tử duy nhất của xí nghiệp Phong thị, mới nhậm chức năm quyền điều hành!
Anh Phong bận rộn nhiều việc, bình thường không tham gia yến tiệc như vậy, Thương Trăn đưa ra yêu cầu như thế, vừa nhìn là cố ý, chắc là đoán anh Phong không ở đây, cho nên mới cố ý nói vậy.
Ai ngờ Lý Uyển Oánh sửng sốt một lúc, vậy mà nói, “Được rồi, để bác đi gọi thằng bé.”
Vậy mà anh Phong ở nhà? Mọi người khiếp sợ.
Mà Thương Trăn chỉ mỉm cười, “Làm phiền bác gái rồi.”
Cô biết anh Phong ở nhà, hơn nữa có Lý Uyển Oán ở đây, anh nhất định sẽ ra mặt!
Lúc này mọi người đột nhiên kêu lên một tiếng, Thương Trăn nâng mắt nhìn, hóa ra là cậu chủ nhà họ Phong nghe thấy động tĩnh, tự mình đi ra rồi.
Mà anh vừa mới xuất hiện, tuyệt đối là tiêu điểm.
Trên bậc thang gỗ lim tinh xảo, Phong Hành Diễm hơi cúi đầu, đôi mắt đen thâm thúy hơi khép hờ nhìn phía dưới, tự dưng khiến người ta tâm hoảng ý loạn.
Trong chợp mắt rơi vào trong bối cảnh trang trí đẹp đẽ sa hoa, tướng mạo của anh tuấn mỹ, dáng người thon dài cao lớn, giống như vương tử trong cung đình tới, kiêu căng lại tôn quý, giống như nhìn thẳng anh là điều bất kính!
Những lời Thương Trăn nói khiến Phong Hành Diễm cười nhạo một tiếng, tướng mạo khí chất của anh đều mang theo tính trùng kích, giọng điệu lại kiêu căng bức người.
“Muốn tôi nghiệm thân cho cô sao? Dựa vào cái gì?”
Trong giọng nói trầm thấp của anh mang theo cảm xúc khuynh hướng vàng ngọc đánh nhau, trên mặt tràn đầy chán ghét.
“Còn nữa! Ai nói cô là phụ nữ của tôi?”
Anh Phong! Vậy mà anh thật sự ở nhà! Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, đúng là anh chán ghét vị hôn thê này như trong lời đồn.
Những người khác, nhất là phụ nữ, nhìn thấy Phong Hành Diễm đều vô cùng kích động! Nếu không phải rình huống hiện giờ không đúng, bọn họ đã sớm tiến lên chào hỏi rồi. Phỉa biết rằng, Phong Hành Diễm là một trong những người đàn ông cả nước muốn gả nhất!
Bình thường muốn gặp anh một lần đều khó hơn lên trời, càng đừng nói tiếp xúc gần!
Nhiệt độ xung quanh dần ấm lên, mà lúc Thương Trăn nhìn thấy anh, đã có cảm giác như rơi vào hầm băng.
Đầu của cô đang sôi trào, cơ thể đang phát run!
Tính thời gian, đã năm, sáu năm cô chưa gặp anh rồi… Thương Trăn nhắm mắt lại, đợi cô mở mắt ra lần nữa, đây là lần đầu tiên không e dè nhìn trở về!
“Dựa vào việc anh đã muôn cơ thể em rồi, vì sao em chưa phải là phụ nữ của anh?”
Những lười này của cô nhấc lên một làn sóng to!
Tầm mắt tân khách đều sắp đâm phía sau lưng Thương Trăn thành cái sàng rồi!
Cậu chủ nhà họ Phong tôn quý, vậy mà từng có gì đó với vị hôn thê mình chán ghét sao? Đương nhiên giật mình nhất vẫn là Thương Bách Tề, ông vốn cho rằng cuộc hôn nhân này cuối cùng sẽ không thành, không ngờ còn chuyện như vậy.
“Không biết xấu hổ!”
Cậu chủ Phong nhíu mày, xoay người muốn đi lên tầng!
Anh quay người lại, Lý Uyển Oánh liền sốt ruột,