Giao Dịch Hào Môn: Tổng Giám Đốc Ép Hôn 99 Lần

MỘT NỤ HÔN MỘT TỶ


trước sau

Sắc mặt ngay thẳng của Phong Hành Diễm làm Thương Trăn có chút ngốc, cái gì mà kẻ thù của cô cũng chính là kẻ thù của anh, nếu cô không có tái sinh, có lẽ sẽ vui sướng đến điên mất, nhưng mà đã trải qua một kiếp trước như vậy, cô đối với tình yêu đã không còn cảm giác rồi, đặc biệt khi đối tượng là Phong Hành Diễm.

Giao dịch trước kia cũng không cần thiết phải nhắc lại, hiện giờ Phong Hành Diễm bộ dáng nhất định phải cưới cô, cô lại nói phải làm con gái nuôi nhà họ Phong, chỉ sẽ càng thêm dây dưa không rõ.

Nghĩ đến đây, Thương Trăn không khỏi thở dài trong lòng . Xem ra hôm nay sau khi xong việc, cô cần phải cách anh xa một chút.

Phong Hành Diễm thấy Thương Trăn không có một chút biểu tình cảm động nào, không khỏi có chút nản lòng, nhưng anh lại đảo mắt phấn chấn lên, nhất định là trước kia anh đối xử với Thương Trăn quá tồi tệ, anh chỉ có thể tốt với cô gấp bội, mới có thể cảm động cô!

Sau khi hai người ngồi vào bàn, lập tức trở thành tiêu điểm! Những người đến trước không thấy được trận sóng gió vừa rồi, cho nên nhìn thấy cậu Phong tới, vội vàng tiến lên nghênh đón.

Nhưng mà tầm mắt những người đàn ông này như là bị nam châm hút dừng trên ngườiThương Trăn, hơi thở dịu dàng đó, lại vừa có khí chất sắc sảo thần bí, dung nhan tinh xảo lạnh lùng, đối đàn ông thích chinh phục mà nói, có sức hấp dẫn trí mạng!

Phong Hành Diễm rất chán ghét những ánh mắt đó, sắc mặt không khỏi trầm xuống, một người cũng không để ý, ngạo mạn vô lễ trực tiếp mang Thương Trăn đến chỗ ghế của anh.

Rất nhiều người tập mãi thành thói quen, cậu Phong vốn là người không yêu không quan tâm, nhưng không biết người phụ nữ bên cạnh anh là ai…… Cậu Phong trước kia chưa bao giờ mang theo phụ nữ, hóa ra là ánh mắt cao a.

Sau đó có người lục tục vào ngồi, thì thầm nói ra hành động vừa nãy ở cửa Phong Hành Diễm, vừa nghe thấy hôm nay tâm tình cậu Phong không tốt, hiện trường dần dần an tĩnh lại, có điểm im như ve sầu mùa đông.

Người chủ trì buổi lễ phát hiện ra điểm này, nhưng lại không dám tìm Phong Hành Diễm gây phiền phức, chỉ có thể tận lực thay đổi không khí!

Hôm nay không chỉ có miếng đất kia muốn bán đấu giá, còn có rất nhiều thứ tốt khác, Phong Hành Diễm mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, anh nắm chặt tay Thương Trăn, nghiêm túc nói.

“Thích cái gì thì cứ nói cho anh, anh sẽ tặng em.”

Thương Trăn càng trở nên mất tự nhiên, Phong Hành Diễm nhiệt tình như vậy, làm cô không thích nghi được.

Vạn Thiệu Luân ngồi cách Phong Hành Diễm không xa, lúc này ánh mắt anh ta u ám, giống như một con rắn độc đang vận sức chờ phát động, trong hội trường càng thêm im lặng, có loại cảm giác như đứng đống lửa, như ngồi đống than .

Người chủ trì buổi lễ lau mồ hôi, mạnh mẽ cười nói.

“Hôm nay tới đây đều là các vị khách quý! Cũng vì buổi đấu giá đêm nay cung cấp rất nhiều hàng hóa tốt khó gặp trên thị! Không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, chúng ta hãy xem vật đấu giá đầu tiên trước!”

Anh ta vừa nói xong, màn che đỏ đằng sau dần dần mở ra, lộ ra một đôi trai gái song sinh rất xinh đẹp!

“Đây là một đôi song sinh xinh đẹp, từ nhỏ ăn thức ăn lỏng thanh đạm, dùng sữa bò tắm gội, làn da trơn mịn đàn ông, thân thể mềm dẻo mạnh mẽ, có thể thỏa mãn các loại nhu cầu của chủ nhân ……”

Sau khi MC nam giới thiệu xong, cười ái muội hai cái, “Giá khởi điểm một ngàn vạn, mỗi lần đấu giá không thấp hơn một trăm vạn, đấu giá bắt đầu!”

Thương Trăn vừa nhìn thấy, liền biết đây là sản phẩm do Vạn Thiệu Luân! Nhà họ Vạn thích nhất là làm loại chuyện trái pháp luật này sự, nhưng những thứ đó đều rất có thị trường.

Những thiếu niên thiếu nữ xinh đẹp đó, nhìn qua chỉ là món đồ chơi, trên thực tế, mỗi người bọn họ đều có thân thủ hơn người, là thám tử xuất sắc nhất! Vạn Thiệu Luân dùng cách này, đưa người của anh ta cài cắm bên cạnh người khác.

Nhưng mà rất nhiều người lại không biết, cho nên bắt đầu sôi động lên giá, giá càng đấu càng cao, cuối cùng năm ngàn vạn được một phú thương năm mấy tuổi tỉnh bên mua đi, rất nhiều người không mua được lắc đầu tiếc nuối.

Mong muốn của Vạn Thiệu Luân thất bại, đôi nam nữ này, là anh ta tỉ mỉ vì Phong Hành Diễm mà chuẩn bị, dáng dấp khuôn mặt kia cả thành phó khó có được! Hơn nữa còn là song sinh, càng hiếm gặp! Không nghĩ rằng lại bị một cái lão già chụp mất, thật là đen đủi!

Đôi mắt lạnh băng của anh ta liếc mắt nhìn Thương Trăn

một cái, đột nhiên cười, cũng phải, có báu vật như Thương Trăn, khó trách Phong Hành Diễm chướng mắt, trước khi tới anh không cẩn thận tìm hiểu tin tức, kết quả là hỏng kế hoạch.

Có một cái mở màn sôi động, tiếp theo liền thuận lợi nhiều.

Mà ở trên ghế sô pha VIP, Phong Hành Diễm bất mãn ngắm nghía tay Thương Trăn, anh cố ý gần sát, khí nóng phun bên tai Thương Trăn , ái muội nói.

“Những châu báu này có chút thú vị, em thích không?”

Anh vốn nghĩ, chỉ cần Thương Trăn nhìn vật đấu giá nào lâu một chút, anh sẽ lấy về, ai ngờ mặc kệ vật phẩm tinh xảo đặc biệt cỡ nào, ở trong mắt Thương Trăn đều giống như cục đá, làm anh rất là thất bại!

Sắc mặt Thương Trăn càng thêm lạnh băng, thấy Phong Hành Diễm sát gần lại, sống lưng không khỏi dựng thẳng tắp.

“Không cần, tôi không thích.”

Phong Hành Diễm híp mắt tỉ mỉ ngửi mùi hương thơm mát trên người cô, trong lòng xao động, anh không tự chủ được càng gần sát một chút.

“Thả lỏng đi, hôm nay em là bạn gái của anh, vì kế hoạch của chúng ta, em muốn để người khác phát hiện chúng ta không hợp sao?”

Thương Trăn vốn muốn tránh thoát khỏi cái ôm ấp của anh, nghe thấy anh nói vậy, chần chờ một cái đã bị Phong Hành Diễm ôm vào trong ngực.

Phong Hành Diễm ôm eo cô, trong lòng dạt dào dị thường, trước nay anh không nghĩ tới, cùng Thương Trăn ở bên nhau, thân mật đơn giản cũng có thể sung sướng như vậy!

Cuối cùng, đến lượt miếng đất kia bán ra!

Hai mắt Thương Trăn ngưng lại, không đợi người chủ trì giới thiệu xong, liền nói với Phong Hành Diễm.

“Tôi muốn miếng đất này!”

Thanh âm của cô không lớn không nhỏ, vừa vặn có thể làm người xung quanh nghe thấy.

“Ba tôi nói muốn xây bệnh viện, nhưng những chỗ ông ấy ngắm tới đều quá nhỏ, không phải anh nói thích tôi sao? Tôi muốn miếng đất này!”

Vạn Thiệu Luân không nghĩ tới Thương Trăn cũng nhắm tới miếng đất này, anh ta vốn có chút hứng thú với mảnh đất đó, nhưng mấy ngày nay, bởi vì sự việc của Lâm Tuyết Hàm, nên anh ta không có thời gian đi kiểm tra cẩn thận miếng đất đó, cho nên đối với miếng đất đps có điểm do dự, dù sao thì đó cũng không phải con số nhỏ gì.

Nhưng mà, nếu Thương Trăn muốn, Phong Hành Diễm nhất định sẽ mua, chi bằng anh ta tùy ý nâng giá lên, làm Phong Hành Diễm mua cũng không tránh khỏi mất nhiều tiền.

Phong Hành Diễm thấy vẻ mặt cô ngang ngược kiêu ngạo hướng anh đòi đông đòi tây, mềm lòng đến nỗi rối tinh rối mù, anh có loại xúc động muốn đem tất cả thế gian dâng đến trước mặt cô, càng muốn xoa xoa mái tóc mềm mại của cô, lại không dám.

Người chủ trì giới thiệu xong, nói, “Bởi vì người bán nóng lòng bán ngay, lên giá tám trăm triệu, mỗi lần tăng giá không được ít hơn một ngàn vạn, đấu giá bắt đầu!”

Không ít người cảm thấy hứng thú đối với miếng đất nhỏ hiện đang là sân gôn, vị trí cũng không chênh lệch, lại có thể rời xa thành thị ồn ào náo động, cách đó không xa còn có một cái hồ, làm thành khu biệt thự xa hoa, nhất định rất đắt giá!

Miếng đất kia từ lâu cũng đã có rất nhiều người mơ ước, mọi người đi qua đều có cảm giác chủ gia sẽ không kiếm được tiền, miếng đất tốt như vậy, lại dùng để làm sân gôn, bây gờ đnag lỗ vốn đi!

Thương Trăn thấy rất nhiều người đấu giá, giá cả đã lên đến một tỷ, không khỏi nắm lấy quần áo Phong Hành Diễm vội vàng nói, “Mau đấu giá đi, sắp bị người khác mua mất rồi!”

Phong Hành Diễm hơi cong môi, “Phần đầu chỉ là làm nền thôi, không vội.”

Nhưng Thương Trăn vì muốn diễn cho Vạn Thiệu Luân xem, lại chau mày, “Mặc kệ, anh mau giơ bảng hiệu đi, nhỡ đâu có thể thuận tiện lấy được thì sao?”

Phong Hành Diễm thấy sắc mặt nóng vội của cô, cười xấu xa chỉ chỉ vào môi của mình.

“Muốn anh đấu giá? Có thể được, em hôn anh một cái trước đi.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện