Sau khi Phong Hành Diễm đuổi theo ra ngoài, thấy Thương Trăn đã lên một chiếc xe, nhưng đó là xe của cận vệ mà không phải là xe của anh, bọn cận vệ một đám hai mặt nhìn nhau, không biết tại sao phu nhân lại bất hòa với thiếu gia.
Phong Hành Diễm đem toàn bộ người đuổi đi, tự mình chen vào.
Thương Trăn thấy anh ngồi vào, sắc mặt càng thêm khó coi, cô không biết rốt cuộc Phong Hành Diễm muốn làm cái gì! Anh dược lắm, tại sao lại muốn đến trêu chọc cô?
“Tức giận?”
Phong Hành Diễm bắt lấy tay cô, hơi nghiêng đầu, cặp mắt đào hoa màu tím biến thành màu đen tùy ý phóng điện, ngay cả nốt ruồi bên khóe mắ trái của anh cũng có vô cùng loá mắt.
Thương Trăn vẻ mặt vô tình rút tay lại, “Không có.”
Phong Hành Diễm đột nhiên cong môi cười!
Khí thế anh mạnh mẽ, ngay cả lúc cao hứng, đều có thể cuốn hút mọi người, nhiệt độ của, vô cùng vô tận giống như kim cương.
“Em đang ghen!”
Phong Hành Diễm buông lời đúc kết.
Thương Trăn cười lạnh, cô có gì phải ghen? Khoảnh khắc cuối cùng ở kiếp trước, Thương Thanh Thanh nói Phong Hành Diễm đính hôn cùng Nhạc Mộng Như, tuy rằng chưa kết hôn, nhưng đoán chừng cũng là chuyện thuận theo tự nhiên, cô có cái gì phải ghen?
Cô lạnh lùng nhìn Phong Hành Diễm, cặp mắt sáng ngời trong trẻo, giống như có thể nhìn thấu được lòng dạ đối phương.
“Anh nói xong chưa? Tôi còn có việc, anh không đi, tôi sẽ gọi xe khác.”
“Đừng nóng vội, đi ngay đây.”
Tâm tình Phong Hành Diễm không tồi, anh vung tay lên, người bên ngoài nhìn thấy, vội vàng khởi động.
Mỗi lần Phong Hành Diễm ra cửa cũng có ít nhất bốn chiếc xe đi theo, tuy rằng hiện tại xe bọn họ ngồi là xe chuyên dụng của cận vệ, nhưng độ thoải mái cũng rất tốt, Phong Hành Diễm mở chiếc tủ lạnh nhỏ, nhìn thấy có sữa bò, vội vàng đưa cho Thương Trăn, nói lâu như vậy, nhất định khát nước rồi?
Thương Trăn liếc mắt một cái, “Tôi không uống cái này.”
Phong Hành Diễm có chút xấu hổ, sống đến từng này, trước nay chỉ có người khác lựa ý làm theo anh, anh trước nay chưa từng phải lựa ý của người khác, càng đừng nói nhớ kỹ sở thích của người khác.
Anh ảo nảo thật sâu, đột nhiên cảm thấy bản thân theo đuổi quá thất bại!
Anh đặt sữa bò lại, vẻ mặt nghiêm túc nói, “Cho anh hai ngày, không một ngày, ta anh định sẽ nhớ rõ ràng sở thích của em.”
Thương Trăn cảm thấy anh lại phát bệnh, dứt khoát không để ý tới.
Tính nhẩm thời gian, hôm nay đã có thể chữa bệnh cho em trai của Tư Không Cẩn, hơn nữa kiếp trước cô đã trị liệu qua một lần, kiếp này càng thêm thuận buồm xuôi gió, chỉ là kiếp trước Tư Không Cẩn hại cô như vậy, nếu cô không làm chút gì, thì thật là có lỗi với chính mình.
Thấy Thương Trăn lại không để ý tới mình, Phong Hành Diễm nghĩ nghĩ, bỗng nhiên mở miệng.
“Kỳ thật khi còn nhỏ, là ai cứu anh đã không quan trọng.”
Thương Trăn đột nhiên sửng sốt.
Thấy cô có phản ứng, Phong Hành Diễm vội vàng nghiêm túc nói.
“Trước kia đối xử với em như vậy, là anh không đúng, nhưng trong khoảng thời gian ở chung này, anh đã thật sự thích em, cho nên sự việc kia, ai đúng ai sai, đã không quan trọng.”
Thương Trăn nghe vậy, nhìn anh một cái thật sâu.
“Ai đúng ai sai? Vậy anh cảm thấy sự việc anh suýt chết đuối đó, là Nhạc Mộng Như lừa anh, hay là tôi đang lừa anh?”
Phong Hành Diễm không ngờ tới Thương Trăn sẽ nói so đo như vậy, khẽ ngừng lại, kỳ thật anh chủ quan đã tin Thương Trăn, nhưng mà thời gian trôi qua lâu lắm rồi, không có chứng cứ, anh không biết trả lời thế nào mới tốt nhất, nếu như anh nói tin rằng tin cô, Thương Trăn có thể cảm thấy anh lập trường không kiên định hay không?
Nhưng mà anh chần chờ cũng đủ làm Thương Trăn hiểu lầm, cô đột nhiên cảm thấy phiền lòng! Xoay đầu, không nói chuyện nữa.
Phong Hành Diễm thấy Thương Trăn giống như lại tức giận, thế mới biết bản thận phạm vào sai lầm như thế nào , nhưng mà không biết vì sao, Thương Trăn vẫn luôn lạnh như băng đối với anh, nhìn thấy cô tức giận, thế nhưng anh lại cảm thấy cao hứng!
“Cho nên em chính là đan ghen!” Anh nhanh chóng nói, giọng điệu mười phần chắc chắn.
Thương Trăn nghe vậy, lãnh lùng cứng rắn nói, “Không có!”
Phong Hành Diễm lại nhận định, anh cười nghiêm chỉnh, “Biết ư? Em tức giận, anh sẽ rất vui, em vẫn là để ý anh, đừng mạnh miệng!”
Thương Trăn nghe vậy, không kiên nhẫn nắm cổ áo anh hướng về trước mặt mình!
Tài xế ngồi đằng trước cả kinh! Làm sao bây giờ, phu nhân giống như muốn động thủ với thiếu gia, cậu nên hay không nên bảo vệ thiếu