Giao Dịch Hào Môn: Tổng Giám Đốc Ép Hôn 99 Lần

VẠCH TRẦN TỪNG BƯỚC.


trước sau

“Tư Không Cẩn, chỉ dựa vào một tên lang băm mà anh muốn định tội Trăn Trăn ư? Nếu Tư Không Trường Sinh có chuyện, một mình nhà họ Phong tôi gánh chịu! Như vậy anh có thể bình tĩnh một chút chưa?”

Phong Hành Diễm tỏ rõ thái độ làm người ở đây đều hít hà một hơi, sát khí vô hình bởi vì Phong Hành Diễm nhảy vào mà nhanh chóng tan thành mây khói, có thể có được một cậu của cậu Phong như vậy, anh có bao nhiêu tin tưởng Thương Trăn?

Tư Không Cẩn hít một hơi thật dài, lui về phía sau nửa bước.

Nhìn qua bộ dáng Thương Trăn và Phong Hành Diễm nắm tay, làm sát khí trong lòng anh ta càng nặng hơn, chính anh ta cũng không biết vì sao.

Vương Sâm thấy Phong Hành Diễm lại còn giúp đỡ Thương Trăn như thế, trong lòng hắn ta vui vẻ, chỉ cần Tư Không Trường Sinh chết, Tư Không Cẩn và Phong Hành Diễm chắc chắn sẽ đối địch với nhau!

Mà nhà Tư Không không bằng nhà họ Phong, vì để tự bảo vệ mình, gia tộc nhất định sẽ chọn hy sinh Tư Không Cẩn để duy trì hợp tác với nhà họ Phong, đến lúc đó, là có thể không đánh mà thắng xử lý Tư Không Cẩn, hắn ta chính là công thần lớn nhất!

Nghĩ đến đây, hắn kéo lê cái ăn bị ăn một phát bò đến trước mặt Phong Hành Diễm, lớn tiếng nói.

“Đại thiếu gia, cậu nhất định phải làm chủ cho tiểu thiếu gia a! Lúc đầu tôi có hoài nghi Thương Trăn, có nói cho cô ta đơn thuộc này có gì sai sai, cô ta còn nói nếu xảy ra chuyện sẽ tự mình gánh chịu! Không nghĩ tới một chén thuốc của cô ta được uống xuống, tiểu thiếu gia liền……”

Hắn nói làm Tư Không Cẩn lại tức giận trở lại, anh ta một cước đá văng Vương Sâm, giận dữ hét!

“Nếu anh cảm thấy có vấn đề, tại sao không tới hỏi tôi? Tại sao không hỏi bác sĩ?!”

Vương Sâm bị ăn một cước tàn bạo, hắn thầm hận trong lòng, nhưng ngoài miệng lại sợ hãi nói, “Không phải cậu nói, thuật châm cứu cô của Thương đặc thù, bảo chúng tôi không cần nghi ngờ sao? Cô ta lại còn giục gấp, cho nên…… Tôi mới không hỏi bác sĩ.”

Cho nên! Chỉ đổ thừa anh ta quá tin tưởng Thương Trăn!

Tư Không Cẩn đau đầu nhức óc một trận!

Anh ta vô lực nắm bác sĩ bên cạnh, đau kịch liệt hỏi, “Em trai của tôi thật sự……”

Bác sĩ kia đã sớm đoán được kết quả này, lúc này tuy rằng tâm hoảng ý loạn, nhưng lại vẫn trấn định nói.

“Tiểu thiếu gia…… Tiểu thiếu gia chắc chắn không ổn…… Cậu ấy bị hộc máu, chứng tỏ lục phủ ngũ tạng đều bị thương, không chỉ có tôi không cứu được, cả nước cũng không ai có thể cứu cậu ấy……”

Thật ra lúc hắn ta mới kiểm tra, bởi vì quá khaanr trương, nên căn bản không tĩnh tâm được, nhưng mà nhìn thấy Tư Không Trường Sinh hộc máu, cùng phỏng đoán hộc máu mà chết của hắn ta là giống nhau, không cần kiểm tra cũng biết Tư Không Trường Sinh chịu không tác dụng của thuốc, nên chỉ có một đường chết.

Trên tay Tư Không Cẩn nổi đầy gân xanh, anh ta nhìn Thương Trăn, như là đang nhìn một người chết!

“Cô còn gì để nói không?”

Phong Hành Diễm lại rất bình tĩnh, anh nhéo nhéo Thương Trăn, ý bảo cô không phải sợ, cho dù chữa chết người thật thì đã sao? Còn có anh ở đây!

Thương Trăn không ngờ tới Phong Hành Diễm sẽ tin tưởng mình như vậy, mặc dù tâm tình cô thực phức tạp, nhưng nét mựt cô lại rất bình tĩnh, cô nhướng mày nhìn về phía bác sĩ.

“Bác sĩ, ông xác định ông không cần lại kiểm tra lại lần nữa?”

Bác sĩ liếc nhìn Tư Không Trường Sinh một cái, càng thêm kiên định tin tưởng, “Không cần, tôi thực sự xác định kết quả kiểm tra của tôi, tiểu thiếu gia bởi vì dùng thuốc bổ quá mạnh, cơ thể suy nhược không chịu nổi thuốc bổ, nên mới hộc máu chết đột tử, cô Thương, cô làm chết người, sao cô lại không có chút sợ hãi?!”

Thương Trăn không những không sợ, mà cô còn bình tĩnh tới cực điểm!

Nghe bác sĩ nói vậy, Thương Trăn liền có thể xác định được phỏng đoán của mình, cô cười gật gật đầu, liếc nhìn Vương Sâm một cái.

“Thú vị, nhà Tư Không các người thật đúng là khắp nơi đều có yêu ma quỷ quái!

Vương Sâm nói hắn ta không hỏi bác sĩ, cứ dựa theo lời tôi mà đi sắc thuốc. Bởi vì chỉ có thời gian nửa giờ, sợ tác dụng của thuốc không ngấm, tôi cố ý tăng liều lượng, mà Vương Sâm lại bỏ thêm gấp đôi liều lượng so với liều lượng đó của tôi, bây giờ, bã thuốc hẳn là đã bị hắn ta xử lý rồi đi?”

Vương Sâm đang quỳ rạp trên mặt đất khẽ run lên, đúng là hắn ta đã tăng thêm gấp đôi, còn xử lý bã thuốc, nhưng mà sao Thương Trăn lại biết? Chẳng lẽ cô ta ngửi một chút là có thể phân biệt rõ thành phần ư? Sao có thể?



Trong lúc bị kinh sợ hắn đã quên rằng hắn chưa nói Thương Trăn tên của hắn, sao Thương Trăn sẽ biết hắn tên là gì.

Lúc này, Thương Trăn lại nhìn về phía sắc mặt vô định của bác sĩ.

“Sau khi ông kiểm tra, nói rằng Tư Không Trường Sinh không cứu được nữa, nguyên nhân là thân thể cậu ấy suy nhược không chịu nổi thuốc, cách giải thích này của ông cũng có vấn đề!”

“Cô nói bậy! Cô hại chết người, chẳng lẽ còn muốn trách lên người tôi?”

Bác sĩ mở miệng theo bản năng, hắn cũng coi như là lão nhân của nhà Tư Không, Tư Không Cẩn rất tin tưởng hắn, không ngờ tới rằng Thương Trăn đối mặt một lần đã nghi ngờ hắn.

“Tôi nói bậy?” Thương Trăn nhìn sắc mặt nhẫn nhịn của Tư Không Cẩn, nghiêm túc nói, “Tư Không Trường Sinh rõ ràng là hộc ra máu bầm, cơ thể tự động tiêu hóa dược tính mới bị hôn mê, ông làm bộ làm tịch kiểm tra vài phút, lại nói cậu ấy bởi vì dùng thuốc bổ quá mức mà chết đột tử, chỉ có thể giải thích rằng trước đó ông đã đọc đơn thuốc, biết cậu ấy uống thuốc gì, sớm đã dự đoán được sẽ có kết quả gì, cho nên khi nhìn thấy Tư Không Trường Sinh hôn mê, ông liền nói ra phía trước kết luận mà ông dự đoán chắc hẳn phải vậy, thật ra là ông vừa mới bị hoảng loạn, cho nên cũng chưa kiểm tra ra cái gì đúng không?

Vương Sâm nói trước đó anh ta không tìm ông dể xem qua đơn thuốc, chứng tỏ ông cùng anh ta đều đang nói dối!”

Tư Không Cẩn rốt cuộc bắt được một đường sống!

“Cô nói…… Trường Sinh không có việc gì? Nó…… Chỉ là hôn mê?”

Bộ dáng Tư Không Trường Sinh cả người toàn là máu đúng là rất dọa người, hơn nữa hơi thở thoi thóp, khó trách bác sĩ vừa nhìn thấy liền kết luận Tư Không Trường Sinh sắp chết.

“Sao lại không có việc gì?!”

Bác sĩ kích động nhảy dựng lên, “Tôi vừa mới đo mạch của cậu ấy, một phút chỉ có sáu mươi, hơn nữa đồng tử còn khuếch tán, rõ ràng chính là sắp chết! Cô Thương, cô hà tất phải hấp hối giãy giụa, còn muốn đổ oan người khác sao? Tôi làm bác sĩ hai mươi năm, tiểu thiếu gia là hôn mê hay là sắp chết, tôi còn không biết sao?”

Thương Trăn khẽ nhướng mày, buông tay Phong Hành Diễm ra đi bước một đến gần hắn, “Ông xác định?”

Ông kia cẩn thận nhớ lại một chút, tuy rằng vừa nãy không kiểm tra cẩn thận, nhưng Tư Không Trường Sinh hô hấp tim đập dần về không, còn hộc máu nữa, hiển nhiên chính là bị uống thuốc bổ quá độ mà sắp chết!

Cho nên ông gật đầu.

“Tôi xác định!”

“Tốt lắm! Tôi sẽ cho ông hiểu rõ!”

Thương Trăn đi đến trước mặt Tư Không Trường Sinh, Tư Không Cẩn không cần suy nghĩ liền ngăn cản cô, “Cô định làm gì?”

Thương Trăn hừ một tiếng, “Đương nhiên là làm cho anh thấy, tôi khởi tử hoàn sinh như thế nào.”

Bốn chữ khởi tử hoàn sinh của cô nói xong hết sức bỡn cợt, rõ là đang mỉa mai cái kết luận của bác sĩ nói rằng Tư Không Trường Sinh sắp chết.

Thái độ lạnh lẽo của cô, làm Tư Không Cẩn rất khó chịu, anh ta bắt lấy tay Thương Trăn, ánh mắt sau chiếc kính cực kỳ phức tạp.

“Nó thật sự không sao ư? Cô thật sự cứu được nó?!”

Thương Trăn hất tay Tư Không Cẩn ra, cười lạnh nói, “Tôi hại cậu ấy hay là cứu cậu ấy, đợi lát nữa sẽ có kết quả!”

Cô nói xong, cô duỗi tay từ vùng ngực Tư Không Trường Sinh vung lên, bốn cây châm liền nghe lời trở lại khe hở ngón tay cô.

Mà châm vừa trở lại, Tư Không Trường Sinh đột nhiên mở mắt hít một hơi thật dài!

Cùng lúc đó, trên người cậu ấy như là thấm ra hơi nước, yết hầu phát ra thanh âm“Ách, ách” .

Tư Không Cẩn giật mình kinh ngạc! Muốn đến chạm vào cậu bé nhưng lại không dám, chỉ có thể nhìn Tư Không Trường Sinh mặt đang nhanh chóng khôi phục huyết sắc, phải nói rằng, sắc mặt cậu bé chưa từng hồng nhuận được như lúc này!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện