Nhưng mà ngoài mặt, mọi người đều là hoà hợp êm thấm.
“Tuyết Hàm vừa gọi điện thoại cho con, chắc là sắp tới rồi!” Nói lời này chính là đứa con thứ ba của ông già, hôm nay cũng chính là tiệc đầy tháng con của hắn.
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, rất mau, Thương Bách Tề đã bị người ta đưa tới sau vườn nhà họ Lâm không lý do, nhìn thấy một đám người ngồi trong phòng, ánh mắt Thương Bách Tề lóe lóe, cười nói kéo tay con gái mình tới chào hỏi người cùng một nhà.
Thương Thanh Thanh và Lâm Tuyết Hàm thật giống như là tìm được tâm phúc, ngồi xuống bên cạnh chủ nhà họ Lâm, Thương Trăn đi theo Thương Bách Tề đứng vô vị, thật sự có chút xấu hổ.
Cố tình tất cả mọi người trong phòng này bộ dáng đều ha hả cười nói, giống như không coi anh là người ngoài, nhìn qua bộ dáng rất thân thiết.
Thương Trăn đột nhiên liền hiểu người nhà họ Lâm sao lại không cẩn thận tiếp đón khách bên ngoài, chạy đến đây làm gì.
“Con rể à…… Ngồi đi!” Ông già cười nói, nhưng bản thân lại vẫn không nhúc nhích ngồi ghế đầu, chỉ để cho người khác cầm hai chiếc ghế nhỏ lại đây, Thương Thanh Thanh cùng Lâm Tuyết Hàm ngồi bên cạnh ông ta, Thương Trăn và Thương Bách Tề ngồi ở giữa, thể hiện rõ bộ dáng phiên tòa ba hội đồng thẩm vấn.
Thương Bách Tề vẫn cười ha hả như cũ, “Sao mọi người đều ở đây? Đằng trước không cần người tiếp đón sao?”
Con dâu cả Triệu tịnh tươi cười đầy mặt nói, “Có cấp dưới tiếp đón rồi, cũng nên để cho bọn họ rèn luyện!”
Chủ nhà họ Lâm gật gật đầu, “Đúng vậy, những thứ đó đều là việc nhỏ, hôm nay ba kêu anh tới, là có muốn cùng anh nói chút việc ……” Ông ta vỗ vỗ tay Lâm Tuyết Hàm đang ngồi bên cạnh, thanh âm trầm xuống.
“Nghe nói anh muốn ly hôn với Tuyết Hàm?”
Chuyện ầm ĩ nhà họ Thương trước đó tuy đã áp xuống đi, nhưng mà chủ nhà Lâm không thể không biết, nhưng ông ta lại làm bộ như không biết, một bộ dáng người cha vì con gái mà xuất đầu lộ diện.
Thương Bách Tề sắc mặt u ám, cơn tức qua đi ông đã bình tĩnh hơn rất nhiều, hơn nữa lại đang ở nhà họ Lâm, dù ông có nhiều bất mãn cũng đều phải đè nén trong lòng.
“Không có…… Chỉ là lời nói tức giận nhất thời.”
Ông già hừ một tiếng, “Anh biết thế là tốt, vợ chồng chung sống với nhau, ai mà chẳng có chút sứt mẻ? Nói đến ly hôn liền nhớ ra, nhà họ Lâm chúng tôi vẫn luôn là trên dưới một lòng, từ trước tới nay chưa từng có kiểu gièm pha ly hôn!”
Thương Bách Tề sắc mặt trở nên khó coi, bị người khác trực tiếp quản giáo huấn việc nhà, là đàn ông đều không thể chịu đựng được, đặc biệt là ánh mắt của người nhà họ Lâm bắn về phía ông đều khinh miệt như vậy…… Nhưng ông nắm chặt tay lại, vẫn nhịn xuống, lúc này ông chỉ có im lặng.
Thương Trăn ngồi bên cạnh ông không khỏi cười, loại chiến trận này không phải là lần đầu tiên cô trải qua.
Nhà họ Lâm ngang ngược, hơn nữa gia sản lớn đại nghiệp lớn, con cháu thịnh vượng, mạnh hơn so với nhà họ Thương nhiều!
Thương Bách Tề lỗ tai mềm tâm cũng mềm, trải qua mười mấy năm điều giáo của Lâm Tuyết Hàm, nhà họ Thương càng ngày càng giống vật phụ thuộc nhà họ Lâm.
Thấy Thương Trăn cười, anh cả của Lâm Tuyết Hàm Lâm Hàn Thạch bất mãn hừ một tiếng, “Người lớn dạy dỗ trẻ nhỏ phải nghe, mày cười cái gì!”
Ông nghiêm khắc đặt câu hỏi, hướng thẳng về phía Thương Trăn.
Lâm Hàn Thạch là cha của Lâm Văn Phong, cũng chính là trụ cột hiện tại của nhà họ Lâm, khí thế của ông ta có thể mạnh hơn so với Thương Bách Tề nhiều.
“Sao nào? Ngay cả cười tôi cũng không được cười sao?” Thương Trăn nhẹ giọng nói.
Cô đã khác so với trước kia, ở trong mắt Lâm Hàn Thạch chính là phản nghịch! Từ khi nào con chó con mèo cũng có thể tranh luận ở trước mặt ông ta? Ông ta khinh thường hừ một tiếng!
“Bách Tề, không phải tôi nói anh, Thương Trăn bị anh dạy thành cái dạng gì rồi? Trong mắt không có bề trên, không hiểu lễ nghĩa, đi ra ngoài để người khác biết nó và Thanh Thanh là chị em còn khiến Thanh Thanh mất mặt! Nếu anh mặc kệ, tôi giúp anh dạy dỗ!”
Thương Bách Tề sắc mặt càng khó coi, ông còn chưa có chết, anh vợ lại muốn tới giúp ông dạy dỗ con gái? Chuyện này không dừng lại ở nhục nhã đơn giản như vậy?
Ông già lại rất vừa