Lâm Tuyết Hàm bị Thương Trăn nói đến mức thương tích đầy mình, Thương Trăn tùy tiện nói một câu bằng với bóc của bà ta một tầng da, gường mặt bà ta nóng rát, hận không thể tìm một chỗ chui xuống!
“Láo xược!” Lâm Minh vừa nghe người hầu kể lại, quần áo cũng chưa thay liền nhanh chóng đi tới! Gương mặt già nua của lão ta xanh mét!
“Mày xem tao chết rồi sao? Ở nhà họ Lâm, mà mày cũng dám nói như vậy!”
Đi theo sau lão là Lâm Hàn Thạch cũng vội vàng chạy tới, Lâm Hàn Thạch giơ tay muốn cho Lâm Văn Phong một cái tát, nhưng cuối cùng lại không đánh xuống!
“Tiểu mày sao lại làm như vậy? Sao lại để người khác tùy ý gây khó dễ dì của mày?!”
Sau khi Lâm Văn Phong nhìn màn diễn một lúc lâu, anh biết rõ Lâm Tuyết Hàm là người như thế nào, đột nhiên anh có cảm giác lạnh tim với cả nhà, sắc mặt anh phức tạp, nhẹ giọng hỏi, “Không phải Thương Trăn cũng là em họ con sao?”
Nó là em gái nào của mày! Lâm Hàn Thạch muốn quát, nhưng mà đang đông người như thế, ông ta trầm mặt xuống không nói gì.
Lâm Tuyết Hàm thấy ba và anh trai bà ta đều tới, vội vàng chạy đến phía sau lưng bọn họ, bộ dáng tủi thân, nhưng mà vẻ mặt của tất cả mọi người ở đây đều rất tinh tế, Thương Trăn nói dăm ba câu là có thể khiến cho Lâm Tuyết Hàm không lời nào để nói, ai nói dối ai bị oan ức, chỉ cần không bị ngu thì đều biết, mà hiện tại Lâm Tuyết Hàm để một bộ dạng đáng thương, đúng là có thể gạt người.
Thương Bách Tề che chở Thương Trăn ở phía sau, trước đây ông thực sự tín nhiệm đối với Lâm Tuyết Hàm bởi vì ông cảm thấy hổ thẹn với Lâm Tuyết Hàm, cảm ơn đối với nhà họ Lâm, nhưng không có nghĩa là Lâm Tuyết Hàm có thể tùy ý khi dễ con gái ông! Nhà họ Lâm có thể tùy ý vũ nhục nhà họ Thương gia, ông lại không có ở rể!
Sắc mặt Lão gia nhà họ Lâm bất thiện nhìn chằm chằm Thương Trăn, lại cười lạnh với Thương Bách Tề.
“Bách Tề, con cái không hiểu chuyện, tôi có thể không so đo với nó, nhưng mà hiện tại nó lại đánh người trước mặt mọi người, làm không tốt sau này ngay cả giết người nó cũng dám, anh nên để nó cho Lâm gia chúng tôi dạy bảo đi!”
Thương Bách Tề không có trả lời này vấn đề, chỉ cố chấp hỏi, “Trăn Trăn nói là thật sự ư? Nó không nghe lời, ông sẽ làm cho nhà họ Thương phá sản?”
Lúc trước đáp ứng yêu cầu của nhà họ Lâm là vì muốn cảm ơn, mà không phải vì bị uy hiếp, bị khinh nhục! Ông có thể không ly hôn, nhưng không để người khác giẫm đạp nhà họ Thương như vậy!
Gương mặt già nua của Lâm Minh chợt căng thẳng, tay nắm cậy trượng siết chặt!
“Nói bậy! Sao tôi có thể nói như vậy? Nhất định là đứa nhỏ nói bừa!”
Thương Trăn giơ nâng hàm dưới tinh xảo, đứng tại chỗ phản kích ngược trở về!
“Vậy ông có thể thề, sinh thời, nhà họ Lâm Thương sẽ không chống đối lại nhà họ Thương không? Nếu lật lọng, nhà Lâm trên dưới đều không được chết tử tế, thế nào?”
“Mày làm càn!” Lâm Minh nghe vậy tức giận, tiếng quải trượng nện xuống kêu vang!
Mà Lâm Hàn Thạch sao có thế nghe những lười này chứ, bước lên một bước muốn giáng một cái tát!
Thương Trăn nhanh nhẹn né tránh, lãnh lùng cứng rắn nói.
“Chuyện năm xưa nhà họ Thương gặp nguy có rất nhiều vấn đề, qua lâu lắm rồi tạm thời không nhắc tới, cho dù sau đó Lâm gia giúp đỡ Thương gia, khi đó ba tôi vẫn còn tiền sao các người không tiền, cứ phải muốn một nửa cổ phần trong tay ba tôi?
Sau đó không vỏ công bỏ sức, lấy trắng một nửa lợi nhuận? Nhà họ Lâm nói là nhà thiện tâm có nhân có nghĩa, tôi thấy rõ ràng là quỷ hút máu cơ hội! Ba tôi vì cảm ơn mới đáp ứng yêu cầu hoang đường của các ngườ, nhưng nhà họ Lâm các người lại làm chuyện ác tâm, không sợ bị người chọc cột sống ư? Hay là nói nhà họ Lâm đã nghèo đến mức phải để con rể nuôi sống?”
Ở trước mặt tất cả người thân bạn bè của nhà họ Lâm, Lâm Minh suýt chút nữa nhổ ra một ngụm máu! Cách nói chuyện của Thương Trăn quả thực có thể giết người, hơn nữa còn đào đúng chỗ đau!
Mọi người không nghĩ tới lúc trước nhà họ Lâm giúp đỡ nhà họ Thương còn có chuyện như vậy, báo ân, sư tử ngoạm, cũng là do Thương Bách Tề hiền dễ chèn ép, nếu không chuyện rơi xuống nhà ai cũng đều sẽ không đáp ứng, kia chính là một nửa cổ phần đó!
Thương Bách Tề cũng là khổ mà không nói nên lời, tính cách