Cô hẳn là sẽ không đến đây đâu, hiện tại cô hẳn là đang ở một nơi an toàn, nghe tiếng chim hót, hít thở không khí tươi mát.
Phong Hành Diễm nhìn khói súng màu xám tro che kín bầu trời đang nhuốm đỏ, dưới tiếng nổ mạnh, vui mừng nghĩ.
“Thiếu gia! Có người tới tới chặn súng ống đạn dược! Sẽ nhanh chóng tới đây!”
Phong Hành Diễm tinh thần rùng mình!
“Bao nhiêu người?”
“Hơn năm trăm, nhưng mà bọn họ có xe tăng! Xe chiến, hơn nữa còn trang bị vô cùng hoàn hảo!”
Phong Hành Diễm hiện lên một tia xơ xác, “Đằng trước là khu dân cư, căn hộ dày đặc, chúng ta đi tới đó!”
Bàng Cửu đối với chỗ này hiểu rõ nhất, vội vàng nói, “Thiếu gia, đi tới đó không phải là con đường rút lui thích hợp nhất.
”
“Ai nói muốn rút lui?” Phong Hành Diễm xoa xoa mặt, biểu tình tràn đầy kiên nghị!
Trên người anh toàn là vết máu, nhưng quý công tử ngạo nghễ cho dù một thân tro bụi, cũng khiến cho không ai có thể khinh thường!
Phong Hành Diễm chỉ tay chỗ xa xa, vững vàng nói, “Từ đây qua đó chính là trung tâm nghiên cứu virus mới xây dựng, có lẽ bọn chúng không phải nhắm tới chúng ta, mà muốn công kích bệnh viện! Chúng ta không thể để bọn chúng được như ý nguyện! Nếu không bệnh viện huỷ hoại, không biết phải bao lâu mới có thể phụ hồi lại, cho nên, chúng ta chỉ có ngăn bọn chúng lại trong thành phố, sau đó giết bọn chúng!”
Theo một chữ giết của Phong Hành Diễm, hơn một trăm người đi theo dều nóng lòng muốn thử!
“Giết! Giết bọn chúng!”
Tiếng reo hò thích giết chóc thi nhau vang lên! Đám người đi theo Phong Hành Diễm sao có thể hèn nhát? Trong khoảng thời gian này đã nhìn quen chuyện sống chết, cũng giết nhiều người, bọn họ đã sớm không sợ gì hết! Trong cơ thể chỉ có nhiệt huyết, không có sợ hãi!
*
Thương Trăn một bên xem bản đồ, một bên đi về phía nội thành dày đặc.
Cũng không còn xa, kiếp trước bọn họ xây trung tâm nghiên cứu virus cấp bốn ở chính chỗ này, đó cũng là đích đến của cô, chỉ có đi đến đó, cô mới có thể phát huy giá trị lớn nhất.
Nhưng lúc này, một đám người gào thét xông vào nội thành! Ngoại trừ xe chiến còn có cả xe tăng, bọn chúng rất thị uy nổ súng vào mục tiêu, Thương Trăn vội vàng trốn xa bọn chúng.
Nhìn bộ dáng bọn chúng liền biết ngay là quân phản loạn, mà quân phản loạn không ở tiền tuyến mà lại xuất hiện ở đây, rõ ràng là có âm mưu.
Thương Trăn nghĩ nghĩ, đi theo.
Thành phố này đã sớm không còn bóng người, khắp nơi đều là lỗ thủng do bom pháo nổ, Thương Trăn nhanh nhẹn xuyên qua đống đổ nát, đột nhiên cô nhận ra những người này rất có thể là muốn tới bệnh viện!
Nếu là bọn chúng cho nổ bệnh viện, vậy chẳng phái chuyến đi này của cô trắng tay sao?
Nhưng ngay sau đấy cô lại an tâm lại, bởi vì đằng trước đột nhiên tuôn ra một tràng tiếng đấu súng, có người ngăn cản bọn chúng!
Thương Trăn thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm, kiếp trước cô không nghe nói bệnh viện bị phá hủy, mà nghe nói các bác sĩ được phái tới đây đều trở về nước, như vậy đám người này khẳng định là sẽ không được như ý nguyện.
Giao chiến trước mắt rất kịch liệt, Thương Trăn cảm thấy cô không làm gì như vậy cũng không được, cô tránh ở chỗ tối, sờ lần túi trên người, cuối cùng cũng tìm được đồ vật cô muốn.
Dọc đường đi tới đây cô cũng không chỉ đi không, mà là thu nhặt những thông tin đặc điểm khác nhau về những người nhiễm bệnh, cùng với phản ứng của họ sau khi uống thuốc thảo dược mà cô hái, cô đều ghi chép lại.
Đồng thời cô cũng tìm một ít hoa hoa thảo thảo có kịch độc, dùng để tự bảo vệ mình.
Thương Trăn lặng lẽ tới gần, vì mạng nhỏ, tốc độ cô rất chậm, cũng may hai đám người đã bắn giết đến đỏ mắt rồi, không có người chú ý tới cô, Thương Trăn thở phào nhẹ nhõm, phán đoán hướng gió một chút, sau đó bò tới một xà ngang thấp trên nóc nhà, ẩn núp, tìm thời cơ thích hợp rải thuốc bột xuống.
Súng pháo giao chiến, hai đám người cách nhau khá xa, hơn nữa đám quân phản loạn đang ở vị trí đúng hướng gió của cô, gió lên, Thương Trăn không lo thuốc bột không phát huy tác dụng.
Đáng tiếc là thuốc bột tương đối ít, rắc mười mấy bao xuống cũng chỉ có hai chiếc xe chiến xa, cùng với mấy chục binh lính bị dính vào, trên mặt trên tay bọn chúng ban đầu là nóng rát, sau đó thì vô cùng ngứa! Cứ như vậy độ bắn trúng kém đi rất nhiều, người bên phía Phong Hành Diễm thấy thế, vội vàng chớp lấy tấn công!
Những người bị dính thuốc nếu chạm vào cơ thể để trần của người khác, đối phương cũng sẽ bị dính lây, biến cố xảy ra đột ngột làm cho bọn họ luống cuống tay chân, do chiến xa đã vô hiệu, Phong Hành Diễm sợ người khác chiếm trước được chiến xa, lập tức cho người vây quanh chiến xa giết từng người từng