” Cô ấy mấy ngày nay hình như không khoẻ. “
Nói rồi Dương Hàn đi ngay vào bếp ôm lấy cô từ đằng sau.
” Không khỏe còn xuống bếp làm gì? “
Lạc Hi Trân vội vàng đưa tay lau nước mắt trêи má rồi lên tiếng.
” Anh mau đi tắm đi, có thể ăn cơm rồi. “
” Được, lần sau đừng để mình mệt như vậy nữa. “
” Em biết rồi anh đừng lo quá. “
Sau khi anh bước vào phòng tắm, cô cũng đi vào phòng nằm xuống giường rồi thϊế͙p͙ đi, không biết vì sao bây giờ cô chỉ muốn ngủ một giấc mà thôi.
Sau khi bước ra anh chỉ nghĩ do có thai nên cô hay buồn ngủ nên bước đến đắp chăn cho cô rồi định đi xuống nhà ăn cơm.
Không nghĩ vừa xoay đi đã nghe tiếng cô nức nở vang lên.
” Anh, anh đừng đi…. “
Anh sờ lên mặt cô đã ướt đẫm nước mắt còn nóng rực.
” Anh ở đây, không đi đâu cả. “
Cô không thức dậy nhưng nước mắt trêи mặt ngày càng nhiều nhiệt độ cũng ngày càng tăng lên.
” Mẹ sang xem vợ con thế nào rồi. Người cô ấy rất nóng. “
Anh vội vàng đi đến phòng ba mẹ Dương nói cho mẹ Dương biết.
” Mau gọi bác sĩ Trần đến có thể là bị sốt. “
Mẹ Dương nhanh chóng đi đến phòng ngủ của anh và cô tiện tay lấy một chiếc khăn để lên trán cô. Anh cũng vội vàng gọi điện cho bác sĩ.
Bác sĩ Trần rất nhanh đã đến.
” Không có gì nguy hiểm chỉ là mệt mỏi quá mà phát sốt thôi. Bây giờ cô ấy đang có thai không thể uống thuốc, chỉ có thể truyền nước để giảm bớt. “
” Cảm ơn bác sĩ. “
” Còn một chuyện nữa, lúc nãy tôi có bắt mạch cho cô ấy mạch đập có hơi kì lạ. “
” Kì lạ? Nguy hiểm gì sao? ” Mẹ Dương lo lắng hỏi. Dương Hàn còn ở bên trong phòng lau người cho cô.
” À không nguy hiểm, tôi nghi ngờ có thể là song thai, vẫn nên đến