” Nếu em làm thế, anh thật sự sẽ thảm lắm. Anh chưa muốn làm thầy tu đâu. “
Lạc Hi Trân còn chưa kịp nói, anh đã nói tiếp.
” Không đúng, thầy tu bây giờ nếu thích vẫn có thể ăn thịt. Anh chẳng lẽ phải thảm hơn sao? “
” Nếu anh thích cũng có thể mà. ” Lạc Hi Trân nhìn anh lộ rõ vẻ giận dỗi.
Dương Hàn lại đè cô dưới thân rồi cười xấu xa:
” Bà xã à, em hẳn biết rõ anh chỉ hứng thú với mình em thôi. “
” Mau tránh ra, nếu không… “
” À được, được. “
Nói rồi anh mau chóng đứng lên.
Thấy cô xoay người xuống giường, khẽ nhíu mày anh tiến đến nói.
” Để anh giúp em. “
Thấy cô lườm mình, anh vội nói.
” Anh chỉ bế em vào bồn tắm thôi, tuyệt đối không có ý đồ khác. “
Thấy mặt cô đã dịu xuống anh cúi người bế cô lên, cô cũng vòng tay qua cổ anh, khẽ cười.
” Em đùa thôi, anh không cần phải nghiêm túc thế. ” Cô lại cười.
” Vậy ý em là chúng ta có thể tiếp tục? “
” Anh…. ” Đúng là tức chết cô mà, vừa dỗ một tí là lại thiếu nghiêm túc.
Nói thế nhưng anh chỉ đặt cô trong bồn tắm, xả nước ấm giúp cô rồi ra ngoài.
Nước nóng làm dịu hẳn đi cơn đau nơi thắt lưng của cô, có thể nói chỉ còn chút đau thôi.
Sau khi cô bước ra thấy anh đang gọi điện thoại cho một ai đó. Cô ngồi xuống sấy tóc cũng không để ý nhiều. Một lát sau lại thấy anh làm việc gì đó rất chăm chú.
” Anh đang bận việc sao? “
” Còn một chút chuyện cần phải giải quyết mới có thể xong hoàn toàn. “
” Ừ. “
Nói rồi cô ngồi đọc tạp chí thời trang để giết thời gian.
Hai người im lặng không nói câu nào,