1 tuần sau, tại Lạc Gia.
” Tiểu Trân, con sau khi tan trường liền về nhà nhé. Hai bác Dương đã đến rồi ” Mẹ Lạc lên tiếng.
” Vâng. Học xong con sẽ về ngay ” Lạc Hi Trân lạnh nhạt trả lời.
Cuộc hôn nhân này đối với cô có cũng được không có cũng chẳng sao. Dù gì thì cô cũng chẳng còn tin vào tình yêu nữa. Cô yêu anh ta 3 năm rồi thì sao? Kết thúc vẫn là chia tay chẳng thà lấy quách một ông chồng sẽ chẳng phải suy nghĩ nữa.
” Chào hai anh chị. Tiểu Hàn cháu cũng đến sớm vậy sao? Mau vào đi ” Mẹ Lạc tươi cười nói.
” Bà không cần khách khí dù sao chúng ta cũng đều là bạn bè. Con tôi sau này cũng là con bà, con bà sau này cũng là con tôi cả thôi ” Mẹ Dương cũng cười tươi nói chuyện vô cùng vui vẻ.
” Tiểu Trân một chút nữa sẽ về. Cũng không lâu đâu. “
” Không sao. Người trẻ biết cố gắng là tốt “
” Bác gái có việc gì cần cháu làm không ạ? ” Dương Hàn lên tiếng.
” Không cần đâu, đàn ông con trai không cần vào bếp làm gì cả. ” Mẹ Lạc nói.
” Bà cứ kệ nó. Làm nhiều sau này còn phụ giúp Tiểu Trân. Tôi mà biết nó bắt Tiểu Trân làm việc nhất định sẽ đánh chết nó ” Mẹ Dương trong lòng vô cùng vui vẻ, bà vô cùng ưng ý đứa con dâu ‘nuôi từ bé’ này.
” Con mới là con ruột của mẹ đấy, cô ấy không phải đâu ” Dương Hàn trêu chọc.
” Con cứ thử bắt nạt con bé xem “
” Đương nhiên là con không dám rồi “
Bỗng có tiếng nói vang lên.
” Chào ba , chào hai bác Dương ” Lạc Hi