” Giáo sư Dương, thầy đang bế ai vậy ạ? “
” Cô ấy là vợ tôi.”
Sau khi nói xong anh đi nhanh về phía phòng của mình. Mở cửa thả cô xuống.
” Đến phòng tôi rồi, không cần ngại nữa “
” Anh…đừng trẻ con gây chuyện nữa. Tôi sẽ chết chắc đấy “
” Tôi gây chuyện cái gì? Vợ tôi không đi nổi tôi bế họ dám có ý kiến à? “
” Hai chúng ta đám cưới vì hôn ước thôi anh có cần làm quá lên thế không? Anh làm như thế tôi sẽ trở thành mục tiêu công kϊƈɦ mất. “
” Tôi làm quá? Vậy được từ ngày mai em đến trường với Tiểu Kỳ là được. Như vậy đã hết quá đáng chưa? “
” Tôi không nói chuyện với anh nữa. Tôi về lớp “
Cô đi về phía cửa mở cửa bước ra ngoài.
‘ Em nói tôi quá đáng? Sau này tôi còn quá đáng hơn cho em xem “
[……]
1 tháng sau.
Kể từ ngày hai người cãi nhau. Chẳng ai nói với ai câu nào nữa cả. Cô vẫn hằng ngày đi học cùng Tiểu Kỳ. Anh hằng ngày vẫn có tin đồn với đại minh tinh.
Hôn lễ diễn ra vô cùng chóng vánh. Không cầu kì, không xa hoa đơn giản hết mức có thể. Vì từ ngày đó đến hôm nay hai người vẫn chẳng nói chuyện với nhau. Tự mình nói với hai bên gia đình muốn tổ chức đơn giản. Nhưng thật không ngờ đơn giản đến sơ sài.
Sau khi tuyên thệ trao nhẫn chúc rượu mấy người họ hàng hai bên. Cô nhanh chóng trở về phòng trước.
Do Hi Trân vẫn còn đi học nên cô cũng không muốn công khai cho bạn bè biết chồng cô lại chính là giáo sư lớp cô.
[……]
” Cô bé nhà cậu đâu? ” Lãnh Vân hỏi.
” Chắc cô ấy không muốn nhìn mặt tôi về phòng trước rồi.