Editor: Chưa đủ 18
Tôn Giai Ni nhìn cảnh tượng trong gương, theo bản năng muốn trốn đi.
Cô gái toàn thân trần truồng, bị người đàn ông thành thục sau lưng ôm eo, mà vật lớn màu đỏ tím to lớn dữ tợn của anh đang kêu gào lướt qua cắm vào giữa khe mông trắng nộn.
Ánh mắt của anh cũng không dịu dàng như bình thường mà mơ hồ lóe ánh sáng hung ác, như là mãnh thú nhìn chằm chằm con mồi.
Cô gái nhỏ bị dọa, cặp đùi non nớt càng run rẩy không ngừng, “Thầy Lục…xin…ư…”
Còn chưa nói xong một câu đã bị anh đâm vào một cái chặn ngay đầu lưỡi.
Lục Minh Thần tàn nhẫn xâm nhập, đè khe mông cô gái xuống, bắt đầu đâm vào nhanh chóng.
“A~ Nhẹ một chút~ A~”
Giữa hai người không còn cách trở, thế là anh vô cùng thuận tiện cắm xuống đến cùng.
Bụng anh chống đỡ thịt mông cô, đám lông thô ráp ma sát làm cô mơ hồ đau đớn.
Nhưng mà cái đau đớn này so sánh với chỗ huyệt nhỏ lại không đáng nhắc tới.
Vật đó của anh như là lưỡi dao, chẻ ra tầng tầng lớp lớp thịt mềm của cô, một đường xông thẳng về phía trước.
Tôn Giai Ni cảm thấy nơi đó của mình nhất định sẽ hỏng, bị anh mạnh mẽ cắm hỏng.
“Thầy Lục ~ A ~ Em không được~”
“Bảo bối, dâm huyệt em quá nhỏ, thầy làm nhiều một chút mới có thể nới ra được.”
“A~ sắp hư rồi ~ A~”
“Nói bậy.”
Lục Minh Thần dứt lời, một bàn tay vỗ mạnh vào mông cô, giọng nói khàn khàn, “Ngoan ngoãn kẹp chặt, nhìn xem trong gương thầy chơi em thế nào.”
“A~”
Tôn Giai Ni bị anh đánh cho rụt lại, càng bị lời nói hạ lưu của anh kích thích phun ra một dòng dâm dịch, tưới lên trên quy đầu to lớn của anh.
Cô giãy dụa mà không thoát được, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe anh nhìn vào tấm gương.
Trong gương, ánh mắt cô mê ly, đôi nhũ hoa tuyết trắng lắc lư không ngừng, cái mông bị ép vểnh lên cao, như là cống phẩm hiến mình cho quân vương sau lưng.
Xuyên thấu qua đám lông màu đen bụng dưới có thể mơ hồ nhìn thấy côn thịt anh trướng lớn ra ra vào vào tại cửa huyệt của cô.
Mỗi khi nó ra, Tôn Giai Ni lại sợ hết hồn hết vía một trận.
Nó dài như vậy lớn như vậy, nếu như huyệt nhỏ của cô bị cắm nát thì làm sao?
Mà khi nó cắm vào cả đoạn, cô càng hồn bay phách lạc hơn nữa.
Dần dần, cô không nhìn rõ gì nữa, chỉ biết không ngừng ngâm nga kêu gọi.
“A~ Chậm một chút~ Thầy Lục ~ A ~”
“Đừng bóp chỗ đó, a ~ a ~ không chịu nổi~~~”
Đây mới chỉ là lần thứ hai trong cuộc đời cô gái nhỏ làm tình, lại hung ác như vậy.
Lần trước cô bị làm toàn thân đau nhức, mà lần này cô trực tiếp bị làm đến hôn mê bất tỉnh.
Lúc tỉnh lại lần nữa đã ở trên cái giường rộng lớn của Lục Minh Thần.
Cũng không biết là anh đã bắn rồi hay là một mực không bắn ra, dù sao lúc Tôn Giai Ni mở hai mắt ra, Lục Minh Thần đang đè trên người cô xông vào.
Anh đỡ lấy hai cái chân yếu ớt của cô, không ngừng đâm vào hoa huyệt của cô, dường như không bao giờ biết mệt mỏi.
“Thầy Lục ~”
Tôn Giai Ni khẽ rên rỉ, trên thực tế cổ họng cô đã khàn khàn.
“Sao anh vẫn còn ở đó…”
Cô nhìn qua đồng hồ báo thức đầu giường, đã qua một tiếng rồi.
Lục Minh Thần nhíu mày, thấy cô thức dậy động tác càng dốc sức hơn nữa.
Anh cúi người mút thỏa thích đầu lưỡi cô, đợi cho đến khi cô gái nhỏ thở hồng hộc mới buông cô ra, đổi thành ngậm lấy bầu ngực cô.
“Tối hôm qua chẳng qua là lo lắng lần đầu tiên của em, em không xem đó là mức độ thể lực của anh đó chứ?”
Anh nói xong, cắn đầu vú cô, hút một cái tầng tầng lớp lớp.
“A ~ Không ~ không phải ~ hôm qua lúc leo núi ~ a ~ em liền biết ~ a ~”
Trời đất chứng giám, tối hôm qua cô đã bị anh chơi đùa không chịu nổi, sao mà còn nghi ngờ anh nữa?
Nhưng mà dường như lời giải thích của cô không quan trọng với Lục Minh Thần.
Anh tiếp tục làm cô, thản nhiên cười khẽ: “Anh còn muốn chứng minh bản thân với em.”
Anh đưa chân cô đẩy cao lên, đè lên hai luồng nhũ hoa của cô.
Ngón tay thon