Editor: Thích Ăn Chay
Tôn Giai Ni thành thạo ngậm lấy gậy thịt lớn, nhanh chóng liếm.
Từ quy đầu cực đại cho tới phần trụ rải đầy gân xanh, lại đến hai túi thịt lớn, tuy vội vàng nhưng vẫn tỉ mỉ, không hề buông tha chỗ nào.
Hạ thể hư không sắp ép cô phát điên rồi, cho nên cô liều mạng liếm mút. Bởi chỉ có như vậy Lục Minh Thần mới bỏ qua quy tắc trò chơi, đến thỏa mãn cô.
“Ưm ~”
Cô cố ý trêu chọc khiến lửa dục của Lục Minh Thần bùng cháy mạnh. Anh nóng mắt, rút côn thịt giả ra, thuận tay cầm chai rượu vang đỏ trên bàn nhét vào.
“A…”
Miệng chai vừa cứng vừa lạnh như băng kích thích huyệt nhỏ của Tôn Giai Ni co rút kịch liệt.
“Bắt đầu không nghe lời, hửm?”
Lục Minh Thần nói, dùng sức nhét chai rượu vào trong huyệt nhỏ để trừng phạt.
So với côn thịt giả thì miệng chai không hề to, anh cũng chẳng lo sẽ làm cô bị thương.
Chẳng qua rượu bên trong đã được ướp lạnh.
Lúc uống Coca trong rạp chiếu phim anh đã muốn làm như vậy, khiến cô gái nhỏ trải nghiệm một chút khoái cảm “băng lửa đan xen”.
“Ưm…”
Miệng Tôn Giai Ni bị côn thịt lấp kín, vẫn luôn đẩy đến cổ họng, cô không thể phát ra âm thanh nào, cũng chỉ có thể mút vào nhanh hơn.
Lạnh quá…
Trướng quá…
Theo động tác di chuyển miệng chai của Lục Minh Thần, rượu vang đỏ lạnh còn thừa chảy xuống, lấp đầy huyệt nhỏ ấm áp chật hẹp của cô.
“Thầy Lục… a… đừng mà… căng quá…”
Dưới sự kích thích cực đại, cô gái nhỏ há miệng, túm lấy eo Lục Minh Thần không ngừng thở dốc.
“Rượu vang quá nhạt, thêm chút hương vị của bảo bối mới là cực phẩm mỹ vị.”
Lục Minh Thần dứt lời, “phụt” một cái kéo chai rượu ra, ngay sau đó vùi đầu xuống, nằm giữa hai chân cô dùng sức hút.
“A…”
Nếu vừa rồi là lạnh và trướng thì bây giờ là tê dại và ngứa ngáy.
Đầu lưỡi linh hoạt của Lục Minh Thần đi sâu vào lối nhỏ của cô, miệng to hút vào, uống cạn toàn bộ rượu vang hòa lẫn dâm dịch.
Tôn Giai Ni sắp phát điên rồi.
Cô không ngừng rên rỉ, lớn tiếng cầu xin anh.
“Thầy Lục… a… vào đi … cầu xin anh đấy… ưm…”
Cô thà bị anh mạnh mẽ xỏ xuyên lấp đầy cũng không muốn bị hư không hành hạ.
“Ực ~”
Rốt cuộc cũng uống xong ngụm cuối cùng, Lục Minh Thần ngẩng đầu lên từ giữa hai chân cô, mặt hướng về phía cô, chưa thỏa mãn liếm môi.
Hàm răng trắng như tuyết, đôi môi đỏ tươi, ngũ quan văn nhã tuấn mỹ, nụ cười tà ác, tất cả khiến Tôn Giai Ni trong lúc hoảng hốt nghĩ rằng mình đã gặp phải quỷ hút máu.
Con quỷ hút máu này uống xong “máu” của cô rồi lại xoay người hôn môi cô.
Anh đem chất lỏng trong miệng đẩy hết cho cô, ép cô thưởng thức hương vị ngọt ngào của chính mình.
Cô gái nhỏ trẻ người non dạ mê mẩn đến thần hồn điên đảo. Cô ngoan ngoãn há miệng, mặc cho tiên sinh quỷ hút máu đẹp trai hôn mình.
“Ưm…”
Bỗng dưng, trong lúc cô đang quay cuồng mê man, huyệt nhỏ bên dưới bị anh phá vỡ không lưu tình chút nào.
Người đàn ông anh tuấn đỡ dương vật thô to đáng sợ của mình, chọc thẳng vào nơi mềm mại của cô.
“Á…”
Sau một cú nhấp thật sâu, Tôn Giai Ni không khỏi lớn tiếng rên rỉ.
Trân châu!
Ba viên trân châu vẫn còn đang ở bên trong.
Quy đầu thô to một mực va chạm đẩy ba viên trân châu tới sâu bên trong, miệng tử cung của cô dường như đã bị phá thủng, mấy hạt ngọc kia vui vẻ chạy về phía