- Lam Anh? Không ngờ địa phương này cũng xuất hiện một gã tử thần có đẳng cấp Lam Anh... không tệ, không tệ.
Đứng đối diện với Tuấn lúc này là một ác linh có hình thù vô cùng cổ quái. Theo Tuấn biết, những ác linh xuất hiện ở trái đất phần lớn có hình dạng hồn ma, khác ở chỗ chúng thường có màu đen hoặc đỏ. Cơ thể ác linh cũng có giao động linh lực, cảnh giới càng cao chúng sẽ càng mạnh.
Nhưng ác linh này lại khác, nó có màu xanh lam, hình dạng vừa giống người, vừa giống thú. Trên mặt nó xuất hiện một lớp sừng trắng xóa giống mặt nạ. Tuấn vừa xuất hiện nó liền phát ra những âm thanh lanh lảnh, rất khó nghe. Dường như con ác linh đứng trước mặt này không hề sợ tử thần.
Tuấn biết mình đã sai lầm, mà lại là một sai lầm vô cùng nghiêm trọng. Lúc hắn thả linh thức để xem xét xung quanh đã không chú ý tới cảnh giới cùng thân hình con ác linh này. Hắn còn nhớ rất rõ, ác linh có màu xanh lam, hồng nhạt thường chỉ xuất hiện ở Quỷ giới. Chúng có cảnh giới vô cùng mạnh, một ác linh có màu xanh lam có thể dễ dàng giết chết một Hắc anh mà không tốn bao nhiêu sức. Những ác linh một khi cắn nuốt linh hồn tử thần trên mặt chúng sẽ từ từ hình thành một lớp sừng trắng đục. Ác linh càng mạnh lớp sừng ấy sẽ càng rắn chắc, luyện tới mức cực thịnh lớp sừng ấy có thể mang tới cho ác linh một sức phòng thủ vô cùng khủng khiếp. Tuấn có nhớ láng máng, hơn 8000 năm trước một ác linh đã luyện lớp sừng ấy đến độ hóa thành khung hình. Thời ấy người được bổ nhiệm làm linh vương cũng chỉ đạt đẳng cấp Thiên Sinh 1 sao.
Tử thần một khi đạt tới đẳng cấp Thiên Sinh thật sự rất mạnh, một đòn công kích của họ có thể thổi bay cả một lục địa. Thử tưởng tượng, một ác linh tầm thường bị đòn công kích ấy đánh vào sẽ biến thành hình dạng gì? Không trực tiếp tan rã thì cũng biến thành phế thải. Nhưng tên ác linh đó lại không thế, nó đã dễ dàng đánh tan những đòn công kích của vị Thiên Sinh kia, hơn nữa cuộc chiến còn có xu thế nghiêng về phía nó.
Thật may, với sự mưu trí của mình vị Thiên Sinh ấy đã dẫn con ác linh ấy tới cổng không gian và phong ấn nó lại tại một giới diện khác. Tuấn cũng chỉ biết có thế, còn vấn đề nó được phong ấn ở đâu thì hắn cũng không dám hỏi.
Đối mặt với Tuấn lúc này hiển nhiên không phải một Ác linh tầm thường, cũng có thể nó đã cắn nuốt gã Hắc Anh đang làm nhiệm vụ ở thế giới này. Nếu đúng như vậy có lẽ lần này cái mạng của hắn rất khó bảo toàn rồi.
- Ngươi là Quỷ tu?
Vẫn biết tên Ác linh này rất khó chơi, nhưng Tuấn vẫn thắc mắc, tại sao ở giới diện này lại xuất hiện một con ác linh màu xanh lam.
- Ngươi nhìn còn không hiểu hay sao? Thật không ngờ trong lúc ta tìm kiếm một thân xác tốt để nhập, lại có thể gặp những hai gã tử thần. Xem ra lần này ta có thể đột phá tầng thứ 5 rồi.
Tên Ác Linh mở miệng cười the thé, linh lực xung quanh y lập tức giao động kịch liệt.
- Quả nhiên là Quỷ tu, thật không ngờ...
- Những thứ ngươi không thể ngờ còn nhiều lắm, chỉ một thời gian nữa thôi, Quỷ chủ sẽ phá giải phong ấn. Đến lúc đó hồn giới của các ngươi sẽ chỉ còn là một đống đổ nát.
Nói tới đây tên ác linh liền phóng tới chỗ Tuấn, hai cánh tay kì dị liên tục đan vào nhau, thoăn thoắt kết ấn.
- Không xong!
Trên người tên Ác linh bỗng nhiên bộc phát ra một thứ áp lực vô cùng mạnh, cả không gian dường như bị thứ áp lực ấy làm cho cô đọng, ngay cả việc hít thở cũng trở lên nặng nhọc.
- Thiên Ngục?
Tuấn chỉ kịp nhận ra đây là chiêu thức gì thì cơ thể đã không động đậy được nữa. Cái cảm giác này thật không khác gì bị trói chặt chân tay, muốn động cũng chẳng thể động.
- Đây là ngươi tự tìm tới xin chết, đừng trách ta độc ác nhé. Ta sẽ từ từ cắn nuốt linh hồn ngươi, khiến ngươi vĩnh viễn không thể tiến vào đạo luân hồi được nữa.
Tên Ác linh đột nhiên cười điên cuồng, trên tay y từ từ hình thành một con dao dài tầm 10 cm. Gã cầm con dao, hướng thẳng vị trí trái tim của Tuấn mà đâm tới.
- Đoạn hồn đao,