Sở Quân không trả lời tin nhắn.
Ngày hôm sau, Chương Hiểu nhận được chuyển phát nhanh, đồ trong thư là một thẻ phòng và một chìa khóa.
Ngoài ra còn có một ghi chú là "Không cần đợi đến thứ bảy, em có thể đến bất cứ lúc nào".
Chương Hiểu nhận chìa khóa và thẻ phòng, vui đến độ mắt sáng lấp lánh.
Cậu vuốt ve thứ trong tay, cảm thấy đây chính là món quà quý giá nhất mà cậu từng nhận được trong đời.
Cậu chưa từng chơi trò SM trước đây, từ một số ấn tượng mà cậu có được từ một bộ phim nhỏ khiến cậu cảm thấy đây là loại trò chơi xác thịt.
Giờ đây, ngược lại cậu có cảm giác rất thỏa mãn về mặt tâm lý.
Sự dạy dỗ của Sở Quân làm cậu đau đớn, khuất nhục, khó chịu, mỗi lần ở cạnh hắn đều là một lần cậu phá vỡ điểm giới hạn của mình, vậy mà cậu lại càng lúc càng dựa dẫm, không muốn rời xa đối phương.
Chủ nhân nắm giữ sợi tơ vô hình trong tay, khóa chặt cả thể xác và tinh thần nô lệ, khiến nô lệ không thể không lưu luyến chủ nhân mình.
"Hôm nay, em có thể chọn lối chơi mà em thích.
Nói đi, em muốn gì?" Sở Quân nói.
Hai người đã ăn bữa tối với nhau, giờ là thời gian cho giải trí buổi đêm.
"Tôi muốn, muốn chủ nhân trói tôi."
"Được.
Em đến phòng điều giáo lấy dây thừng lại đây."
Chương Hiểu phấn khích chạy vào phòng điều giáo, nếu như sau lưng cậu có cái đuôi, không biết đã vung vẩy đến mức nào rồi.
Cởi bỏ toàn bộ quần áo, ngoan ngoãn quỳ trên thảm bên cạnh sofa.
Dáng vẻ Sở Quân cầm dây thừng làm tim cậu tăng tốc.
Cậu nhắm mắt lại tự lúc nào, cảm nhận sức mạnh và nhiệt độ của những ngón tay chủ nhân dạo bước trên cơ thể mình.
"Em nhìn em xem." Hắn vỗ mặt cậu, "Mới trói mấy cái đã bắt đầu thèm khát rồi."
Không lâu sau, dây thừng dệt thành đóa hoa văn hoàn mỹ trên da thịt Chương Hiểu.
Cơ thể cậu bị trói buộc bởi tấm lưới do dây thừng tạo ra.
Trong quá trình trói, sợi dây nhám cọ xát với đáy chậu, bộ phận sinh dục ở nửa dưới khẽ ngóc đầu.
Sở Quân gẩy nhẹ dương v*t bị trói bằng dây thừng, nói: "Em rất thích ràng buộc.
Lần sau tôi sẽ mua đồ da liền cho em, để mỗi một hơi thở của em đều phải được tôi cho phép."
Sau đó, hắn mặc kệ cậu, cầm sách ngồi trên ghế sofa xem.
Chương Hiểu dựa vào chân hắn, cõi lòng vừa ấm áp, vừa trống rỗng.
Cậu bị chủ nhân trói chặt bên người, từ nay về sau không còn lang thang lạc lõng nữa.
Cậu ao ước giây phút này có thể kéo dài mãi mãi.
"Đến lúc rồi." Khoảng nửa giờ sau, Sở Quân cởi dây trói, xoa bóp chỗ lõm trên người cậu.
Chương Hiểu lộ ra vẻ mặt mơ mơ màng màng như vừa tỉnh khỏi cơn mê, không hề hay biết bộ dáng đó có thể khơi dậy bao nhiêu phần bạo dâm.
"Có phải nên đến phiên tôi thỏa mãn không?" Hắn thấp giọng nói.
"Tôi...!Liếm cho ngài?" Chương Hiểu không tự tin nói.
Lúc bấy giờ, cậu đã vượt qua trở ngại tâm lý, chỉ tiếc kĩ thuật vẫn chưa tiến bộ.
"Chúng ta chơi trò mới.
Em không được chạm vào tôi, nhưng phải quyến rũ tôi, nâng cao hứng thú của tôi với em."
Hắn bước đến chỗ sofa ngồi xuống, mở rộng đôi chân dài, kéo khóa quần, lấy dương v*t đang trong trạng thái ngủ đông ra.
"Bắt đầu đi."
Chương Hiểu luống cuống quỳ trên đất, không biết phải bắt đầu thế nào.
Cậu cố gắng nhớ lại những hành động trong các bộ phim và tiểu thuyết tình cảm đã xem, do dự đặt tay lên bộ phận sinh dục của mình, bắt đầu di chuyển.
Cậu tự kích thích điểm nhạy cảm, chất lỏng từ tuyến tiền liệt trào ra giúp thao tác cậu thuận lợi hơn.
"Ưm...!Chủ, chủ nhân..."
Sở Quân ngồi dựa vào ghế, lặng im như núi, dương v*t không chút biến hóa.
Chương Hiểu cắn môi, lấy chất bôi trơn từ trong tủ ra, đút ngón trỏ và ngón giữa vào hậu huyệt, run rẩy thăm dò bên trong.
Chỗ đó rất chật, muốn chen ngón tay vào phải dùng sức.
Lần đầu tiên quay lưng lại, để Sở Quân nhìn thấy mình tự đùa giỡn mặt sau, cậu đỏ bừng cả mặt.
Sau khi cả hai ngón tay đã đi vào, cậu thử xoa nắn vách tường, mở rộng lỗ nhỏ.
Cậu thấy hắn mỉm cười, nhưng dáng vẻ vẫn thiếu hứng thú.
Cậu không thể quan tâm đến sự xấu hổ.
Cậu xoay người, nâng mông cho hắn xem, dùng ngón tay luân phiên đùa nghịch hậu huyệt.
Ba ngón đút vào, day day thịt huyệt mềm mại, kết hợp với chất bôi trơn tạo ra tiếng nước dâm đãng.
Chương Hiểu lén lút nhìn phản ứng của Sở Quân, vui sướng nhìn gậy th*t kia có khuynh hướng ngẩng đầu.
Song, hắn vẫn ngồi đó chờ cậu, không có ý định động tay.
Còn phải làm thế nào nữa đây...!Cậu nhíu mày khổ sở, ngón tay mỗi lúc một đi sâu vào, chạm trúng điểm nhạy cảm ẩn nấp ở vách trong.
"A a..."
Khoảnh khắc tiếng hét vang lên cũng là lúc người trên ghế sofa di chuyển.
Chương Hiểu quyết đoán đứng lên, từ trong phòng điều giáo lấy ra một cây gậy mát xa cỡ vừa.
"Chủ nhân..." Cậu vừa gọi chủ nhân, vừa liếm ướt cái dương v*t làm bằng nhựa trước mặt hắn, sau đó nhét vào lỗ nhỏ từng chút một.
Vẫn rất không quen.
Chương Hiểu cố nén cảm giác khó chịu trong lòng, dùng tay di chuyển gậy mát xa.
Nếu Sở Quân đã muốn xem vậy đừng rụt nè nữa, bộ dạng này của cậu cũng chỉ cho mỗi hắn xem mà thôi.
Cậu tìm kiếm điểm kia trong trí nhớ, chọc gậy mát xa vào.
"A a...!Ha a...!Chủ nhân...!Xin ngài...!Làm tôi..."
Tốc độ chuyển động của gậy mát xa mỗi lúc một nhanh, nghiền nát miệng huyệt thành màu đỏ tươi mềm mại.
Cậu quỳ trên đất, tay gần như tê rần.
Cậu có khoái cảm, nhưng cậu không muốn tự mình chơi mình.
"Xin chủ nhân...!Đến chịch chó hoang...!Chó hoang...!Ưm...!Chó hoang muốn chủ nhân...!Tôi không muốn gậy mát xa...!Xin ngài..."
Cậu vừa dùng sức cắm dương v*t giả vào, vừa đứt quãng rên rỉ.
Chương Hiểu ra sức trình diễn, cuối cùng cũng hấp dẫn được Sở Quân.
Hắn bước đến, ôm cậu ném lên ghế sofa.
Một tay mò xuống rút gậy mát xa dính đầy nước dâm ra ném xuống đất.
Cậu cảm giác được khối thịt nóng rực chen vào miệng huyệt.
"A a a ——"
Thứ đó lớn hơn món đồ chơi nhựa