Mỗi tối trong tuần này, Chương Hiểu đều dựa theo lời dặn của Sở Quân tự mình xúc ruột.
Đứng một mình trong phòng tắm cởi quần áo, lấy dụng cụ xúc ruột bơm đầy nước ấm đồ vào hậu môn, thao tác lặp đi lặp lại vài lần, đến khi bụng có cảm giác căng trướng mới thôi.
Cậu vì khó chịu mà đổ mồ hôi khắp trán, cảm thấy bản thân dẫu có lặp lại hành động này bao nhiêu lần vẫn không thể thích ứng được.
Một lúc sau, cậu ngồi vào bồn cầu, bài tiết thứ trong đường ruột ra.
Sau khi đi ra, cuối cùng cơ thể cũng được thả lỏng, song trong lòng lại thêm phần nặng nề.
Chuyện vẫn chưa kết thúc, cậu lại cầm dụng cụ xúc ruột lên lần nữa, lặp lại hành động đó ba lần, tẩy rửa sạch sẽ từ trong ra ngoài.
Tiếp theo đó, cậu cầm điện thoại, chụp lỗ nhỏ ẩm ướt rồi gửi cho Sở Quân, kèm với đó là một tin nhắn: "Tôi chuẩn bị xong rồi."
Mấy ngày đầu, cậu vì chưa nắm được cách thức chụp mông nên ảnh thường bị mất nét, mờ nhạt hoặc không đúng vị trí, phải mất một thời gian sau mới có được hình ảnh rõ ràng.
Mỗi lần cậu cầm điện thoại đều thấy nó như củ khoai lang bỏng tay, gửi hình cho Sở Quân xong lập tức xóa ảnh gốc trong máy.
"Tôi chuẩn bị xong rồi." Mình thật sự sẵn sàng rồi sao...!
Đổ nước vào nơi đó đã thấy khó chịu, nó thật sự có thể chịu được dương v*t của đàn ông cắm vào sao...!Mỗi ngày, sau khi gửi tin nhắn, cậu đều phải xây dựng tâm lý cho mình.
Chỉ là đâm hậu môn thôi mà, đàn ông cũng không giống như phụ nữ quý trọng vấn đề trinh tiết.
Trói, quất và cả khẩu giao cũng đã làm rồi, lẽ nào làm tình còn nghiêm trọng hơn sao? Bản thân cậu cũng rất coi trọng chuyện giường chiếu.
Chương Hiểu đã thử lên mạng tìm GV xem, nhưng cuối cùng đều giơ cờ trắng đầu hàng ngay màn dạo đầu.
Cảnh hai người đàn ông thân mật luôn làm cậu khó chịu, chưa đầy năm phút mà cậu đã phải đóng trình duyệt.
Nếu không thì...!Tự xem mình là phụ nữ thôi.
Nô lệ phải dâng hiến mọi thứ cho chủ nhân, giống như Sở Quân đã nói, "đêm đầu tiên" cũng phải giao cho hắn.
Mở tủ quần áo, cậu muốn sửa soạng một chút.
Phát hiện đồ trong tủ đều là quần áo cơ bản mười cái như một, đổi đi đổi lại cũng không có gì khác biệt, trong số đó chỉ có một bộ mới hơn và gọn gàng hơn một tí.
Cửa mở, Sở Quân đứng sau cánh cửa mỉm cười với cậu.
Ánh mặt trời xuyên qua lớp kính cửa sổ sát đất chiếu khắp phòng khách, làm nổi bật phong cách trang trí đơn giản và trang nhã, một lọ hoa trên bàn cà phê tạo thêm sức sống cho căn phòng.
Trong căn phòng này, nơi nơi chốn chốn đều là mùi hương của Sở Quân.
Hắn nói hai người sẽ có một bữa trưa thịnh soạn và họ sẽ bắt đầu ngay bây giờ.
Cả hai bước vào nhà bếp rộng rãi, đeo tạp dề cho nhau, nguyên liệu nấu ăn chất thành đống trên kệ, có thể thấy lượng thức ăn có hơi nhiều đối với hai người.
Hắn nói, vào ngày sinh nhật muốn mua tất cả những thứ muốn ăn, bình thường sẽ dùng bữa ở ngoài hoặc kêu đầu bếp đến nhà nấu, nhưng hôm nay hắn muốn ăn đồ do chính tay cả hai làm.
Hai người sơ chế nguyên liệu trước, gọt vỏ, thái mỏng, xắt hạt lựu, thức ăn tươi sống được đựng trong bát sứ hoặc thủy tinh.
Sở Quân khéo léo chế biến các nguyên liệu thành những món ngon khác nhau, lại còn cẩn thận sắp xếp chúng trên bàn, mỗi một món đều có đủ màu sắc và hương vị khiến người khác phải động đậy ngón trỏ.
Hắn lấy máy ảnh chụp các món ngon trên bàn rồi cho Chương Hiểu xem.
Không biết có phải ảo giác hay không, cậu thấy những tấm ảnh đó không giống phong cách trước đây của hắn, thoạt nhìn vô cùng hấp dẫn.
Sau khi hai người ăn xong thì Sở Quân bưng một đĩa bánh nhỏ ra.
Chương Hiểu sờ bụng, nói mình không thể ăn được nữa, đổi lại là nụ cười và câu nói "Tôi muốn ăn" của đối phương.
Hắn trét kem lên mặt cậu, dùng lưỡi liếm sạch.
Hơi thở ướt át gần trong gang tấc, đầu lưỡi trơn trượt lướt trên má, khiến hô hấp cậu ngừng lại hai lần.
Sau đó, hai người cùng đi dạo trong công viên quanh căn hộ.
Nắng trưa ấm áp, hoa tường vi nửa nở rộ, những cánh hồng vươn mình trong nắng tỏa hương thơm ngào ngạt.
"Chúc mừng sinh nhật." Chương Hiểu lấy một hộp quà nhỏ ra đưa cho Sở Quân.
Cậu không biết chọn quà như thế nào, do dự hồi lâu thì quyết định mua một cái kẹp cà vạt theo lời giới thiệu của người bán.
"Cảm ơn, tôi rất thích." Sở Quân nói, "Tôi có mấy chục cái kẹp, nhưng cái này sẽ là cái tôi thích nhất."
Cho đến lúc này, Chương Hiểu vẫn thấy mình như đang dạo bước trong ảo cảnh.
Mãi đến khi Sở Quân đẩy của phòng điều giáo thì ảo tưởng mới kết thúc.
Mặt trời vẫn chưa lặn, các cửa sổ đều được che rèm cản sáng, ánh đèn huỳnh quang dịu nhẹ soi sáng căn phòng.
Giữa phòng là một cái giường tra tấn mà Chương Hiểu chưa từng thấy qua, tấm nệm êm ái được bao bọc bởi những giá sắt đen, một số ít dây da và dây xích treo lủng lẳng.
"Bé cưng, đây là thứ tôi đặc biệt chuẩn bị cho em hôm nay." Sở Quần dịu dàng như cũ.
Song, số đạo cũ tra tấn đó làm cậu vừa yêu vừa sợ, nhất là hôm nay.
"Tôi muốn kiểm tra kết quả luyện tập của em suốt tuần này." Hắn ôm cậu, đưa người vào phòng tắm rồi đưa dụng cụ xúc ruột cho cậu để cậu tự làm.
Tốt xấu gì cũng có một tuần luyện tập, cậu nhận lấy và thuần thục tẩy rửa.
Điểm khác biệt chính là, khi ở nhà cậu chưa từng trải qua cảm giác xúc động khi xúc ruột, nhưng bấy giờ có Sở Quân bên cạnh nhìn lại khiến cậu ngại ngùng.
Hắn nhìn cậu cởi sạch quần áo, đổ nước vào ống, rót vào hậu môn.
Lúc mới đầu cậu chỉ thấy xấu hổ, một lúc sau cảm xúc ấy chuyển thành khoái cảm, chưa kể bên cạnh còn có Sở Quân kích thích hết lần này đến lần khác.
"Mỗi ngày, tôi đều hưng phấn khi nhìn thấy những bức ảnh mà em gửi."
"Em có tự xem kĩ ảnh mình chụp không? Nơi mong manh ửng đỏ đó."
"Tôi nghĩ đến cảnh nó bị mở ra, sau khi chà đạp sẽ chuyển thành màu lựu chín."
"Đáng tiếc điện thoại em có điểm ảnh thấp và ánh sáng quá tối."
"Hôm nay, tôi sẽ chụp cho em những bức ảnh đẹp.
Chụp cúc huyệt nhỏ của em bị tôi mở ra như thế nào, xâm phạm ra sao, đến cuối cùng muốn khép cũng không khép được, nước dâm chảy dài, ngay cả tinh dịch của tôi cũng bị đẩy ra...!Em nói có được không?"
Khi ngồi vào bồn cầu bài tiết, Chương Hiểu đã gần như cương cứng.
Tựa như dòng nước mềm mại kia đã biến thành dương v*t của Sở Quân, ra vào hậu huyệt cậu.
Chương Hiểu trần truồng ngã xuống giường tra tấn, đối lập với cậu là Sở Quân quần áo chỉnh tề.
Nệm giường mềm mại chịu đựng trọng lượng của hai người đàn ông trưởng thành, phát ra tiếng kẽo kẹt.
Hắn hôn nhẹ lên môi và cổ cậu, chơi đùa với đầu ngực rồi xoay người cậu lại, tay chân chống nệm, mông chổng cao.
Chất bôi trơn lành lạnh rơi xuống đũng quần, cậu ép trán lên ga giường, nhìn thấy thứ chất lỏng nhơn nhớt, trong suốt đó chảy dọc theo túi tinh rớt xuống ga.
Hắn dùng mấy ngón tay mở rộng hậu huyệt, vỗ nhẹ vào mông cậu tỏ vẻ đã sẵn sàng.
Cừu non đã lên dĩa chờ người đến làm thịt.
Sở Quân ở ngay phía sau, cậu nghe thấy tiếng cởi dây nịt, tiếp sau đó là vải