Cảnh trong mơ lại chuyển tiếp, cô ở thư viện ôn tập, chỉ là vừa xoay đi lấy nước một lúc, trở về thì phát hiện sách đều bị người ta quăn rơi đầy đất.Trên mặt đất vô cùng hỗn độn, làm cho cô nghĩ đến mấy năm trước trong gian phòng học kia, bàn ghế của mình ngồi cũng bị đẩy ngã, văn phòng phẩm, sách giáo khoa cũng bị ai đó vứt rơi đầy đất.Khi cô một mình nhặt lại tất cả đồ vật, cả phòng học đều là những bạn học đã sớm chiều ở chung, trong mắt chỉ có vui cười hoặc lạnh nhạt.Mà những cuộc trêu đùa kia, người khởi xướng phía sau, tất cả đều là Thang Vũ.Vãn Gia bị điện thoại đánh thức.Người gọi đến rất chấp nhất, gọi hết cuộc gọi này lại đến cuộc gọi khác.Sau khi người nhận bắt máy, giọng nói của Lư Đồng lập tức vang lên: “Cậu có biết vừa rồi tớ gặp ai hay không?”“Ai?”“Thang Vũ!”Hai chữ này thật là âm hồn không tan, làm người ta vừa nghe thấy đã mệt mỏi, Vãn Gia ngồi dậy, đi tới phòng bếp nấu nước.Trong điện thoại, Lư Đồng vẫn còn đang thao thao bất tuyệt.Trong lời nói của cô ấy rất kích động, cảm xúc còn nhiều hơn cả nội dung, cũng may đầu đuôi ngọn nguồn cũng không quá mức phức tạp.Là Thang Vũ đột nhiên thêm WeChat của cô ấy, sau khi cùng cô ấy trò chuyện ôn lại hồi ức một thời gian lại bắt đầu nói bóng nói gió hỏi về Vãn Gia, còn hướng về phía cô ấy muốn xin WeChat của Vãn Gia.Vãn Gia nấu nước xong liền trở về lại phòng khách, ngồi xuống, sau đó nói thẳng: “Cho cô ta đi.”“Đừng mà, tớ mới không tin cô ta chỉ nghĩ cùng cậu ôn chuyện, hay là tớ từ chối nhé? Bịa đại là khoảng thời gian trước hai chúng ta xảy ra mâu thuẫn, đã xóa kết bạn lẫn nhau.” So với Vãn Gia dứt khoát, Lư Đồng vẫn còn đang chần chờ.“Không sao, cứ cho cô ta đi.”Lư Đồng buồn bực: “Lâu rồi đâu có liên lạc, đột nhiên cô ta muốn tìm cậu làm gì chứ?”Giác quan thứ sáu của phụ nữ làm cho cô ấy luôn có cảm giác chuyện này sẽ không đơn giản như vậy.Vãn Gia đong đưa gói thuốc cảm mạo trên tay: “Phan Phùng Khải lúc này đang đi công tác, hẳn là chủ yếu đi gặp Thang Vũ.”Lư Đồng sợ ngây người, mắng to một tiếng: “Họ Phan có phải hay không…… Điên rồi?” Dính vào ai không dính, lại cố tình muốn cùng Thang Vũ nối lại quan hệ!Vãn Gia xé mở miệng gói thuốc, bỏ thuốc vào ly nước để pha thuốc rồi nhìn chằm chằm ly nước đang bốc lên sương mù, tâm trạng cô cứ thơ thẩn như thế một hồi lâu.“Người bạn tốt” Thang Vũ này đừng có xuất hiện thì càng tốt, khi Vãn Gia đang uống ly thuốc nước vừa mới pha xong kia, vừa mở điện thoại lên đập vào mắt là tin nhắn mà Phan Phùng Khải vừa mới gửi tới.Là mấy bức ảnh chụp váy lễ phục, lụa mỏng cùng ren đều có, đủ kiểu dạng đủ màu sắc, muốn thanh lịch hay diêm dúa đều có tất.Dạng váy xòe ô làn váy phết đất không nói, còn đi kèm theo khăn đội đầu, khác nào váy cưới đâu chứ.Sau ảnh chụp là tin nhắn Phan Phùng Khải hỏi cô thích bộ lễ phục nào.Anh ta luôn là như vậy, trước sau vẫn luôn tự cho mình là trung tâm của mọi thứ, rồi sẽ lại cho cô ám chỉ, làm cho cô luôn có cảm giác bản thân vẫn có thể vãn hồi lại mọi chuyện.Thời gian trôi qua cũng không lâu lắm, yêu cầu thêm bạn tốt của Thang Vũ rốt cuộc cũng đã tới.Vừa mới được thông qua, cô ta lập tức gửi tới một tin nhắn “Chúc mừng” cho cô.Chân trước vừa đi chân sau vừa tới, hai người bọn họ thật sự là vô cùng ăn ý.『 Chúc mừng cậu, cuối cùng cậu cũng đã được