Giày Thủy Tinh Của Cô bé Lọ Lem

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Tiểu Ly Ly.

Beta: Melodysoyani

Một buổi sáng tinh mơ tiếng gõ cửa gầm gầm dồn dập kéo Tảo Tảo từ trong mộng đẹp ra ngoài, là ai sớm quấy rầy giấc ngủ ngon của người khác như vậy, Tiểu Dã chết đi đâu, Tảo Tảo phiền não mà dùng chăn che lỗ tai.

Người tới hình như đã cho rằng bên trong có người, kiên định không thay đổi gõ cửa vang hơn, tiếng gõ cửa gầm gầm kéo dài không ngừng mà không dứt bên tai, rốt cuộc Tảo Tảo không chịu đựng được rồi, nhất định là Tiểu Dã này đi ra ngoài quên mang chìa khóa, Tảo Tảo oành nhảy xuống giường, khoác cái áo choàng dài liền đi mở cửa.

Cửa vừa mở ra, nam sinh mi thanh mục tú đứng ngoài cửa, hai người bên trong bên ngoài cửa đều sững sốt một cái, nam sinh kia vô thức liếc vào trong cửa mấy cái, trên mặt dần dần lộ ra vẻ chợt hiểu: "À, là người phụ nữ của Tiểu Dã, Tiểu Dã đâu?"

Tảo Tảo mất hứng, người này làm sao vậy, há mồm liền gọi người phụ nữ của Tiểu Dã, xem ra thật sự là người phân theo nhóm, phong lưu giống như Tiểu Dã, cô tức giận nói: "Không biết."

Nam sinh kia không thèm để ý thái độ của Tảo Tảo chút nào, vẻ mặt tự nhiên mà đi vào trong nhà, Tảo Tảo sững sờ, vội vàng ngăn ở trước mặt: "Tiểu Dã anh ấy không có ở đây, tối nay anh trở lại tìm anh ấy đi, hoặc là có chuyện gì
tôi sẽ chuyển lời cho anh ấy."

Nam sinh dừng bước lại, nhìn Tảo Tảo một chút: "Phòng này là tôi mướn, Tiểu Dã không có nói với cô sao?"

"Hả, anh chính là Bánh Nướng của Hồng Nhan sao?" Tảo Tảo hối hận thái độ mới vừa rồi, cái gì gọi là tu hú sẵn tổ*, ở không trong phòng nhà người khác còn giương oai.

Tu hú sẵn tổ*: chim cưu chiếm tổ chim khách; chiếm nhà đất của người khác (ví với việc chiếm địa vị, nhà cửa, ruộng đất của người khác

Bánh Nướng xanh cả mặt, trịnh trọng sữa chửa: "Tôi tên là Hồng Bỉnh."

Quả thật Bánh Nướng là có lý do để ý, Tảo Tảo nhìn Bánh Nướng, vóc dáng không cao không thấp, dáng người gầy, trắng nõn nà, cho dù nhìn từ phương diện nào cũng không thể có liên quan đến Bánh Nướng tròn trịa.

"Tôi tên là Tảo Tảo, anh ngồi trước một lát, Tiểu Dã không biết đi đâu." Lạnh quá, Tảo Tảo lui về bên trong nhường đường một chút, ném một câu nói liền nhảy về phòng của mình.

Tảo Tảo lùi về chăn muốn ngủ tiếp, thế nhưng tên Bánh Nướng ở bên ngoài một lát lại đi tới đi lui đùng đùng, một lát mở TV rất lớn tiếng, sau lại ở phòng khách gọi điện thoại,


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện