Giày Thủy Tinh Của Cô bé Lọ Lem

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: lamnguyetminh

Beta: quynhle2207

Lâm Tâm ngồi ở đó, hỏi thế nào cũng không nói chuyện, chỉ là bi thương khóc không ngừng, Nghiêm Bình và Cổ Lệ ngồi ở hai bên cạnh cô ấy, nhẹ giọng khuyên giải, chỉ có A Y chà sát tay, tức giận đi tới đi lui ở trong phòng, trong miệng chửi mắng, trách móc.

Tảo Tảo mất một lúc lâu mới hiểu rõ ràng, lần này thật sự Lâm Tâm bị Triệu Kiếm bỏ rơi. Lúc cô ấy đi đến phòng trọ tìm Triệu Kiếm, vừa lúc ngăn lại Triệu Kiếm và bạn gái mới ở trong phòng, chẳng những Triệu Kiếm không giải thích gì với cô ấy, ngược lại còn trách móc cô ấy rồi đuổi theo người bạn gái vừa tức giận bỏ đi.

Khiến cho Tảo Tảo giật mình hơn nữa chính là Triệu Kiếm còn nói với Lâm Tâm, từ đầu tới cuối, ở cùng cô ấy đều là chơi đùa, hai bên tình nguyện, không nợ nần gì nhau.

"Lâm Tâm, đó có phải là thật hay không?" Tảo Tảo nắm tay cô, kích động hỏi.

"Tảo Tảo, đừng hỏi nữa." Nghiêm Bình lôi kéo Tảo Tảo, vỗ nhẹ Lâm Tâm đang run rẩy cả người.

"Đều đã qua, Lâm Tâm, anh ta là tên khốn kiếp, không xứng với cậu."

"Không phải vậy." Lâm Tâm chợt ngẩng đầu lên, khóc nức nở nói: "Trước kia anh ấy đã từng nói thích mình, anh ấy nói anh ấy chưa bao giờ thích ai cả, anh ấy nói chỉ cần cho anh ấy thời gian, anh ấy sẽ yêu mình."

"Vậy anh ta có từng nói qua hai người ở bên nhau chỉ là vui đùa không?" Tảo Tảo nhìn chằm chằm vào mắt Lâm Tâm, lời Lâm Tâm vừa nói đúng là giống với tên khốn nào đó trêu chọc cô nhỉ.

"Nói, nói qua." Lâm Tâm cúi đầu, rồi lại nâng mắt lên: "Nhưng anh ấy cũng nói trong lúc vui đùa đã thích mình rồi, anh ấy nói anh ấy cũng không nghĩ tới sẽ thành thật. Lần này nhất định là do anh ấy nhất thời xúc động, mấy ngày nữa sẽ tỉnh táo thôi."

Tất cả mọi người hít vào một hơi, Lâm Tâm vẫn còn đang hi vọng Triệu Kiếm sẽ hồi tâm chuyển ý.

"Lâm Tâm, sao cậu lại ngốc như vậy?" Tảo Tảo đập bàn một cái, như là tức giận với bản thân mình, hung dữ nói: "Rốt cuộc tên Triệu Kiếm đó có cái gì tốt, chẳng phải là dáng vẻ tuấn tú, cao lớn một chút thôi sao?"

Lâm Tâm cúi thấp đầu, lặng lẽ chảy nước mắt, bả vai gầy yếu hơi run rẩy.

Điện thoại reo, Tảo Tảo nghĩ là điện thoại của Tiểu Dã nên không muốn nghe. Nghiêm Bình đứng gần cửa nhất nên nhấc máy, hệ thống khuếch đại âm thanh của điện thoại quá tốt, một giọng nói sốt ruột từ trong loa
truyền ra: "Lâm Tâm có ở đó hay không? Bảo cô ấy mau xuống đây."

Triệu Kiếm! Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Lâm Tâm, Lâm Tâm cắn môi, trên gương mặt tái nhợt xuất hiện một chút khí sắc, đôi mắt được nước mắt cọ rửa qua bỗng dưng phát ra ánh sáng kinh người. Đột nhiên cô đứng lên, chưa kịp lau nước mắt đã xông ra ngoài.

"Tảo Tảo, mình cảm thấy không đúng lắm." Nghiêm Bình kéo Tảo Tảo đi tới trước cửa sổ, A Y và Cổ Lệ cũng lần lượt qua đây.

Tốc độ của Lâm Tâm rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã vọt ra khỏi tầng ký túc xá, Triệu Kiếm khoanh tay trước ngực, đứng ở bên cạnh sân bóng rổ, vừa thấy Lâm Tâm, liền bước tới nắm tay cô ấy đi ra ngoài.

Khoảng cách quá xa nên đám người Tảo Tảo không nghe được anh ta đang nói gì, chỉ thấy vẻ mặt anh ta nói chuyện rất kích động, nhìn thế nào cũng không giống như là đang nói xin lỗi, thậm chí thái độ của anh ta còn khiến người ta cảm thấy có chút hung hăng. Lâm Tâm quay lưng về phía ký túc xá nên không thấy được vẻ mặt, nhưng có thể nhìn ra là cô ấy không muốn.

Bên cửa sổ, các cô gái liền liếc nhau, cảnh tượng này rõ ràng không phải là kiểu người yêu cãi nhau xong rồi hòa hợp, dưới lầu, hai người đang ở trong thế giằng co. Triệu Kiếm tức giận kéo Lâm Tâm đi về phía trước, Lâm Tâm lại giùng giằng không muốn.

Thật sự Tảo Tảo không nhìn nổi nữa, lôi kéo A Y lao xuống lầu, hướng về phía Triệu Kiếm tức giận quát: "Buông cậu ấy ra."

Triệu Kiếm thấy hai người, liền hơi buông lỏng sức tay, miệng nói không hề có ý thương lượng: "Đây là chuyện riêng của tôi và cô ấy, tốt nhất các cô đừng xen vào."

"Chúng tôi cứ muốn nhúng tay vào thì anh làm sao?” Tảo Tảo và A Y nói cùng một lúc, hai người liếc nhìn nhau, Tảo Tảo tiếp tục mở miệng: "Lâm Tâm, cậu ấy không muốn đi theo anh."

Triệu Kiếm không để ý tới hai cô nữa,


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện