Sau khi kết thúc buổi huấn luyện quân sự, trường học sẽ cho nghỉ một ngày nên sinh viên cứ như chim bị nhốt sắp được sổ lồng tung bay.
Ô Đan đã chuẩn bị xong cho mọi người từ lâu, Bạch Mộ Sương thì vẫn không tham gia như thường lệ, cô ấy chuẩn bị một cái túi nhỏ rồi rời đi.
Ô Đan ở trên ban công nhìn thấy Bạch Mộ Sương leo lên một chiếc xe đắt tiền, chiếc xe ấy lặng lẽ rời đi không một tiếng động.
“Cậu ấy là đại gia sao?” Ô Đan đi vào phòng ngủ, hỏi hai người đang mặc quần áo.
“Cũng có thể đó.
” Hàn Lộ đặt gương lên thành giường, dáng người cô ấy cao ráo, đứng thẳng hai chân trước giường vừa hay có thể soi toàn bộ gương mặt, cô ấy buộc mái tóc dài thành kiểu đuôi ngựa: “Chỗ mà cậu dự định đến cách trường học có xa không vậy?”“Đi bộ vài phút là tới thôi.
” Ô Đan cắn một miếng kem rồi nói: “Tớ nghĩ cậu cắt tóc ngắn trông sẽ đẹp hơn.
”“Tớ cũng thấy vậy.
” Hàn Lộ soi gương từ trái sang phải rồi quyết định: “Thế hôm nay tớ sẽ đi cắt tóc.
”Tạ Vãn Nguyệt vừa thay quần áo xong, nói: “Tớ cũng muốn cắt tóc ngắn.
”“Cắt đi, chúng ta cùng nhau thay đổi tạo hình.
” Ô Đan nuốt miếng kem trong miệng xuống, vội vàng đồng ý.
Ba người dắt tay nhau đi ra ngoài, ăn uống vui vẻ hơn nửa ngày rồi lại tìm một tiệm salon để cắt tóc, đến chạng vạng tối mới trở về.
Ô Đan đề nghị đi đến sân vận động để ngắm hoàng hôn.
Kết quả vừa mới vào tới thì xui xẻo bất ngờ ập đến, một quả bóng bay đến trước mặt bọn họ, mắt nhìn thấy quả bóng sắp đập vào mặt Hàn Lộ, Tạ Vãn Nguyệt đưa tay ra đỡ lại, quả bóng bị lực cản làm bật trở về.
Tạ Vãn Nguyệt cảm thấy cánh tay mình vừa đau vừa tê, đau đến mức chảy cả nước mắt.
“Này, là tên nào đá bóng kém như vậy, muốn giết người à?” Ô Đan chống nạnh mắng to.
Hàn Lộ ôm Tạ Vãn Nguyệt, vội vàng hỏi thăm cô: “Có đau lắm không?”Tạ Vãn Nguyệt cúi đầu ôm cánh tay không dám nhúc nhích, con mẹ nó, rốt cuộc là tên khốn nào đá mạnh vậy chứ!Một đám con trai chạy tới xin lỗi Tạ Vãn Nguyệt: “Xin lỗi người đẹp, đá bóng bị lệch.
”“Một câu xin lỗi là xong rồi sao!” Ô Đan không chấp nhận.
“Vậy mời mấy người đẹp đi ăn một bữa cơm, coi như bù đắp nhé.
”Tạ