Lâm Xuất cúi xuống nhìn ngón tay mình rồi nói: "Đúng vậy, âm nhạc của em không nên như thế."
Thẩm Phong Lai cười khẽ, "Anh nhớ em đã từng nói, em sẽ lái chiếc xe âm nhạc của mình đi đến mọi ngõ ngách trên thế giới, rồi chơi những bản nhạc hay nhất cho mọi người nghe."
"Lời con nít nói mà anh cũng tin?" Lâm Xuất hỏi.
"Sao lại không?" Thẩm Phong Lai nhanh chóng trả lời, "Nếu như âm nhạc của em bị giam cầm trên sân khấu opera, đó sẽ là một tổn thất của cả thế giới."
Lâm Xuất nhẹ giọng nói: "Có mỗi anh nghĩ vậy thôi nhỉ?"
"Ai nói thế?" Thẩm Phong Lai cười rồi nói tiếp, "Hay giờ em thử chơi một bản nhạc rock đồng quê thử xem? Có khi ông chủ tôm hùm sẽ phát cuồng, rồi một ngày nào đó sẽ thích em hơn Tom McGraw.
Em xem, hai người đều thích âm nhạc và xe."
"Nói hươu nói vượn!" Lâm Xuất nhìn y, cũng cười theo, "Anh nói rồi đó, nhất định phải nghĩ ra cách, khiến ngày nào ông chủ cũng phải nghe nhạc của em."
-
Sau đó, Thẩm Phong Lai gọi Zart lên xe, rồi xoay người đóng cửa xe lại.
Hình như đây không phải là lần đầu tiên Zart lên xe RV này, nó quen cửa quen nẻo nép mình vào ổ bên cạnh chiếc ghế sofa, chơi đủ mệt rồi nên cần nghỉ ngơi, hoàn cảnh nơi này khiến nó rất an tâm.
Đầu xe đối diện với bến tàu, nhìn qua kính chắn gió là có thể thấy một chiếc thuyền ngắm cá voi đang chuẩn bị xuất phát, đi về vùng biển mênh mông.
Xe tôm hùm đã đóng cửa, bên bờ biển chỉ còn ít khách du lịch đang dạo chơi và chụp ảnh.
Lâm Xuất nhìn một lúc, cuối cùng mở nắp đàn dưới ánh mắt của Thẩm Phong Lai, ngồi xuống ghế.
Anh làm động tác đặt hai tay lên phím đàn, cố gắng điều chỉnh hô hấp, ngón tay trái ấn nốt đầu tiên.
Mấy âm đơn bắt đầu phát ra, ngay sau đó tay phải gia nhập, âm tiết trì trệ bỗng bị giai điệu lưu loát phá vỡ.
C.
Bechstein có nguồn gốc từ Đức, âm thanh đẹp tươi sáng, đủ để làm cho các phím cao cấp dài và rộng hơn, đây cũng là thương hiệu Piano Lâm Xuất hay dùng.
Mấy giây sau, hợp âm rải từ pp đến crescendo bao phủ toàn bộ không gian chiếc xe, đan xen dày đặt, trọng âm nặng nề mà hài hoà, đây là chủ đề hợp âm Lâm Xuất đã từng chơi rất nhiều lần.
Những nghệ sĩ âm nhạc luôn có cách riêng để giải tỏa căng thẳng, tìm lại hứng thú của mình.
Nhưng nếu chỉ là một giai điệu khởi động, cảm xúc của Lâm Xuất trong giai điệu này quá phức tạp và phong phú.
Người hâm mộ Lâm Xuất đều cho rằng giai điệu kì lạ này do chính tay anh viết, bọn họ không ngừng vắt óc suy nghĩ về câu chuyện lãng mạn ẩn chứa đằng sau nó, rồi giải thích những âm nhạc ẩn chứa trong đó, cho đến khi họ chắc chắn rằng nó không tạo nên một bản hòa âm đẹp đẽ, cũng không có đối âm (Counterpoint) và tẩu pháp (fugue) chặt chẻ nào.
Đó chỉ là một thủ pháp bình thường, cũng không được xem là giai điệu linh động.
Bọn họ đặt cho nó một cái tên —— "Lin s crescendo".
-
Trên đời này chắc chỉ có một mình Thẩm Phong Lai biết, chủ đề bí ẩn này chỉ là sản phẩm trong lúc rảnh rỗi của hai thiếu niên.
—— Đó là một đoạn piano bốn tay chưa hoàn thiện.
-
Ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào, chiếu vào một bên gò má Lâm Xuất, rồi đi xuống đầu ngón tay anh, cuối cùng đổ bóng lấp lánh trên sàn, dệt nên một bức tranh tuyệt đẹp cùng với những nốt nhạc lơ lửng trong không trung.
Thẩm Phong Lai vẫn tựa vào quầy bar như cũ, đứng im nhìn Lâm Xuất diễn tấu dưới ánh nắng.
-
Lâm Xuất đàn, cảm thấy cả trái tim mình đều được sưởi ấm.
Anh thấy loáng thoáng cái bóng Thẩm Phong Lai cách mình rất gần, trùng khớp một cách hoàn mỹ với hình bóng không bao giờ phai mờ trong ký ức.
Nên như vậy.
Bọn họ nên như vậy.
Giờ phút này Lâm Xuất rất tin vào điều đó.
Viền mắt Lâm Xuất nóng lên, đành phải nhắm hai mắt lại.
Ngón tay dừng lại một lát, Perfect fourth tinh tế bắt đầu vào trình tự, nhịp độ rõ ràng được thay thế bằng phức tạp, chậm rãi vang lên từ phím đen trắng.
tô điểm cho la trưởng một cách thơ mộng, gần như tan chảy dưới ánh nắng mặt trời.
—— Đây không